
Cô ta liệu cóphải ngồi tù không? Lưng cô ta toát mồ hôi lạnh, hai tay nắm chặt, móngtay cắm chặt vào thịt, hơi thở dần trở nên dồn dập.
Cô ta khôngnhịn được mà oán hận lườm Chu Thiến một cái, vì sao bọn họ phải ngoantuyệt như thế? Giờ chẳng phải cô ta vẫn rất tốt sao? Cô ta chẳng làm sao cả, một khi đã thế, vì sao còn muốn hại mình ngồi tù?
Như là cảm nhận được ánh mắt của cô ta, Chu Thiến nhìn lại về phía cô ta, cô ta thấy Chu Thiến nhìn qua thì lại sợ hãi cúi đầu.
Hành langtruyền đến tiếng bước chân hỗn độn, nặng nề. Hồ Giai Giai không nhịnđược mà run người, cô ta thực sự có thể lừa gạt cảnh sát hay sao? Khôngđược, cô ta không muốn đến cục cảnh sát.
Cảnh sát vào cửa, Triệu Hi Thành bước ra chào hỏi bọn họ, nói sự tình ngọn
Chương 157 : Có thai
Chương 157: Có thai
Lap mình hỏng toàn bộ bàn phím, chưa sửa nên k thể update liên tục được. Thanks :)
Chu Thiến ngồi trong nhà vệ sinh, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ, sau đó lại nhìn về phía ống nghiệm đặt trên bồn rửa tay
5’ hẳn là đủ rồi chứ!
Tâm tình Chu Thiến vô cùng khẩn trương mà cầm lấy que thử, trên que thử hiện rõ hai vạch, cô kích động đối chiếu lại vói bảnhướng dẫn. Cảm giác hạnh phúc như điên dâng lên trong lòng. Cô mang thai rồi! Cô đã có con với Hi Thành.
Cô hưng phấn đứng lên, hai tay quơ quơ que thử vài vòng trong không trung, hận không thể nhảy lên mà hò hét.
Thật tốt quá rồi! Cô đã có con với Hi Thành.
Sau khi chuyện Hồ Giai Giai kết thúc một đoạn thờigian, tâm tình của cô cùng dần bình ổn lại. Cô dần dần phát hiện thânthể mình có chút bất ổn. Đầu tiền là thường xuyên cảm thấy uể oải, cómấy lần còn ngủ gật ở công ty. Sau đó thì ăn uống cũng dần trở nên kénchọn, những đồ vốn thích ăn lại cực kì ghét, đồ không thích thì chỉ cầnnhìn cũng chảy nước miếng. Ban đầu Chu Thiến còn không ý thức đượcchuyện gì, chỉ nghĩ mình bị cảm, cũng không quá để ý mà cũng không nóivới Triệu Hi Thành tránh cho anh lo lắng. Nhưng đến một lần, cô và TiểuMạt, Triệu Viện Viện ở trong căng tin công ty ăn cơm, lúc cô ngửi thấymùi dầu mỡ từ thức ăn thì không nhịn được chạy ra ngoài nôn khan. TiểuMạt lo lắng vỗ lưng đưa nước cho cô còn Triệu Viện Viện ở bên lại kinhngạc nhìn cô nói:
Thiệu Lâm, chẳng lẽ cậu mang thai rồi?
Câu nói này khiến Chu Thiến choáng váng, mang thai? Mang thai! Tiểu Mạt cũng ngây người.
Triệu Viện Viện nhìn hai người mà vừa bực mình vừa buồn cười:
Thiệu Lâm, trông cậu thì khôn ngoan mà chẳng lẽ lạihồ đồ thế sao? Cậu nói cho mình nghe xem có phải là đã lâu rồi dì nguyệt không tới thăm đúng không?
Lúc này Chu Thiến mới nhớ ra, quả thật đã lâu rồi không thấy…
Tiểu Mạt thấy cô như vậy thì vui mừng nói:
Thiệu Lâm, cậu thực sự mang thai?!
Lòng Chu Thiến rối loạn, có chút vui mừng lại có chút không chắc chắn, lúc sợ hãi, lúc vui mừng rồi lại sợ hãi. Cô lắp bắp nói:
Mình… mình không biết… thời gian này rất nhiều việc xảy ra, tới giờ mình cũng không nghĩ tới điều này
Cô nhìn Triệu Viện Viện, hai mắt sáng long lanh:
Thực sự là mình mang thai sao?
Chu Thiến vì mất mẹ từ nhỏ nên phương diện này quảthật không tỉnh táo bằng những cô gái khác. Cô lại không ở chung với mẹchồng nên càng chẳng có ai chỉ bảo cho cô. Hơn nữa thời gian qua cũngxảy ra nhiều việc khiến cô không chút ý nên dù chậm kì kinh nguyệt thìcũng chẳng phát hiện ra. Thế cho nên xuất hiện nhiều dấu hiệu như vậy mà cô vẫn cứ mơ hồ
Triệu Viện Viện không biết nên khóc hay cười:
Mình làm sao mà biết được, nhưng mà cậu có thể đếncửa hàng thuốc mua que thử thai coi xem. Mình thấy mấy chị ở nhà máyngày trước cũng hay làm thế
Tiểu Mạt hưng phấn nói:
Mau nói cho chồng cậu biết đi! Anh ấy nhất định sẽ rất vui.
Chu Thiến lắc đầu:
Để chắc chắn rồi nói, vạn nhất không phải thì chẳngphải là để anh ấy mừng hụt sao? Giờ cứ theo lời Viện Viện nói, mua quethử thai đã
Nói rồi cô bám tay hai người, nhỏ giọng cầu xin:
Hai người đi cùng mình được không?
Ba người đi đến nhà thuốc, nhăn nhó mà mua que thửthai. Ra khỏi hiệu thuốc mà mặt ai nấy vẫn cứ đỏ bừng. Mua que thử xong, Chu Thiến vội vã về nhà, vì thế nên xuất hiện cảnh tượng ban nãy.
Chu Thiến thấy kết quả chắc chắn thì lòng vô cùng vui mừng. Lúc này Triệu Hi Thành còn chưa về, cô mấy lần cầm điện thoạiđịnh báo tin cho anh nhưng lại cảm thấy nói trực tiếp thì tốt hơn. Côđứng ngồi không yên chờ đợi Hi Thành trở về, thỉnh thoảng lại nhìn đồnghồ. Chưa bao giờ Chu Thiến cảm thấy thời gian trôi chậm như lúc này. Côhết đi xuống tầng lại đứng ngoài cửa lớn, kiễng chân chờ Hi Thành trở về
Mãi đến khi nhìn thấy ô tô của Hi Thành từ xa dầntiến đến, nhìn xe tiến vào gara, nhìn bóng dáng quen thuộc ra khỏi garathì Chu Thiến không thể ức chế được sự kích động trong lòng, vội chạylên ôm lấy Triệu Hi Thành.
Triệu Hi Thành cả người mỏi mệt, ngồi trên xe đã thấy bóng dáng xinh đẹp của vợ hiền tựa cửa đứng chờ. Lúc này, vợ yêu lạinhiệt tình ôm anh như vậy khiến bao nhiêu mệt nhọc tan biến hết. Anh ômchặt lấy cô, cảm thấy hạnh phúc thật quý giá biết bao.
Hồi lâu sau, Chu Thiến ngẩng đầu lên nhìn anh. Vốnlúc chờ anh, cô từng nghĩ ra đủ cách lãng mạn để