XtGem Forum catalog
Come Back (MyungYeon)

Come Back (MyungYeon)

Tác giả: Vịt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322765

Bình chọn: 10.00/10/276 lượt.

trắng bệch . Người đàn ông đó … Người đàn ông đã làm cô đau khổ suốt những 7 năm . Bây giờ cô đã chuẩn bị quên đi được người đó , nhưng tại sao anh lại xuất hiện ?

Anh cũng hướng mắt về phía cô , cả người anh cũng cứng đờ . Đó không phải là người con gái anh đã tìm kiếm suốt 9 năm nay sao . Khi anh vừa tốt nghiệp cấp 3 tại đây đã liền bay sang Úc , đến thành phố mà cô từng ở để du học . Nói là vậy nhưng thực chất , việc tìm kiếm cô còn quan trọng hơn . Đã 8 năm học và làm việc của anh tại Úc nhưng vẫn không tìm được một tí tung tích của cô . Anh bỏ cuộc , trở về Hàn Quốc để chăm sóc cho bố mẹ đã lớn tuổi. Rồi đến bây giờ , khi hoàn toàn không còn hi vọng thì cô lại xuất hiện trước mặt anh . Đó có phải là định mệnh ?

-Nào nào mọi người chú ý lại đây nào ! – Phó giám đốc già vỗ tay tập hợp mọi người . Ai cũng rời khỏi nơi làm việc , đi đến đừng vòng quanh hai người . Cả Jiyeon cũng đứng dậy , lết từng bước đến chỗ đó

-Đây là CEO mới của chúng ta , Kim Myung Soo !

CHAP 5

-Nào nào mọi người chú ý lại đây nào ! – Phó giám đốc già vỗ tay tập hợp mọi người . Ai cũng rời khỏi nơi làm việc , đi đến đừng vòng quanh hai người . Cả Jiyeon cũng đứng dậy , lết từng bước đến chỗ đó

-Đây là CEO mới của chúng ta , Kim Myung Soo !

*************************

Hằng ngày hai người gặp nhau trong ngại ngùng và lo lắng . Jiyeon với chức vụ là thư kí tổng giám đốc nên chuyện cô gặp Myungsoo là rất bình thường . Cô không hiểu tại sao , đã 9 năm … 9 năm rồi , mà trái tim cô vẫn không chịu nghe lời , mỗi lần thấy anh , trái tim đó lại run lên , đập nhanh không ngừng nghỉ . Cô thật sự rất sợ , sợ cái cảm giác năm xưa sẽ quay lại . Sợ sẽ yêu anh một lần nữa …

Từ khi Myungsoo nhận ra rằng Jiyeon đã trở lại trong tầm mắt của mình , anh vô cùng vui vẻ . Cô vẫn ở đó , vẫn hằng ngày làm việc chỉ cách anh một bức tường , trong lòng anh lại có những cảm xúc nói không nên lời . Nhưng bây giờ cô đã trở nên quá xa xăm , không còn là đôi mắt tươi cười biết nói như trước , không còn là thân hình mảnh khảnh lúc nào cũng nhảy chồm lên người anh , không còn là mái tóc đen óng mượt buộc lên gọn gàng . Mà bây giờ là khuôn mặt lạnh tanh không chút ý cười , là thân hình đã hoàn toàn đẩy đà hơn trước , là mái tóc vàng mượt uốn một tí ở đuôi . Cô đã khác hẳn , không còn là Park Ji Yeon ngày xưa mà anh quen biết . Nhưng trái tim anh vẫn hướng về cô …

Cốc cốc cốc … Tiếng gõ cửa vang lên

-Vào đi – Myungsoo khuôn mặt hướng về phía máy tính không dời

-Tổng giám đốc , hôm nay anh có cuộc hẹn với công ty AJ và ăn trưa cùng phó giám đốc Kim của tập đoàn B . Bây giờ cũng sắp đến giờ rồi đấy ạ . Nếu không có chuyện gì thì tôi ra trước – Người đó chính là Park Ji Yeon . Cô cúi đầu chào anh chuẩn bị bước ra ngoài thì đã bị Myungsoo chặn lại

-Park Ji Yeon , cậu vào đây . Đóng cửa lại – Anh mở tủ lấy ra một sấp giấy tờ hình như là hồ sơ gì đó

-Ở đây là công ty , anh hãy gọi tôi là Thư kí Park !

-Nhưng bây giờ , mình lấy tư cách là Kim Myung Soo , bạn thân của cậu 9 năm trước để nói chuyện – Anh nhấn mạnh từ chữ

-Anh cũng đã nói . Bạn thân 9 năm trước chứ không phải là bây giờ ! Giữa chúng ta chẳng còn gì để nói nữa – Jiyeon lắc đầu xua tay , xoay người bước ra nhưng đã bị Myungsoo giữ tay lại

-Mình nghiêm túc ! Năm chúng ta lớp 11 là 17 tuổi , năm 2004 . Tại sao đến năm 2011 cậu mới tốt nghiệp đại học ? Trong năm 2005 và 2006 cậu đã làm gì ở đâu ? – Myungsoo nói mà như hét lên , đôi mắt anh mở to , gân cổ hiện lên những vết đáng sợ , tay anh nắm chặt cổ tay Ji

-Tôi làm gì thì có liên quan gì đến cậu chứ ? Anh quan tâm đến tôi sao ? – Jiyeon cũng hét to vào mặt anh

-PHẢI ! Là tớ quan tâm đấy ! Cậu đã ở đâu trong suốt 2 năm đó . Nói ! – Myungsoo càng lúc càng hung dữ hơn . Anh bóp mạnh tay Jiyeon thì phát hiện trên đó có một vết sẹo , anh kéo tay cô lên , nhìn thằng vào vết sẹo đó. Nó ở ngay động mạnh ở cổ tay – Đây là cái gì ? Cậu đừng nói với tớ . Cậu … tự xác ? – Myungsoo đôi mắt đỏ đột nhiên ngấn nước . Anh đau lòng lắm , làm sao cô lại trở nên như vậy . Đã mất tích suốt 2 năm , bây giờ còn cả … tự tử !

-Đúng , là tôi đã tự tử . Là tôi đã trốn tránh mọi người suốt 2 năm trời . Anh có biết thời gian đó đối với tôi dã man như thế nào không hả ? Trái tim tôi suốt ngày rỉ máu , nước mắt tràn ra đến nổi có thể dùng để rửa mặt . Sống cũng không bằng chết .Chính anh đã cho tôi kết cục đó ! Anh đã hài lòng chưa ? – Ji hét lên , vùng tay ra khỏi bàn tay anh . Nước mắt cô đã lăn dài – Đã 9 năm trôi qua , tôi nghĩ đã có thể quên được anh , đã có thể vứt bỏ anh ra khỏi tâm trí. Tại sao bây giờ anh lại xuất hiện ? Lại làm tôi đau khổ như thế này chứ ! Hức hức

Sự thật lại kinh khủng đến như vậy mà anh lại không hề hay biết . Trong thâm tâm , anh chỉ nghĩ rằng cô sẽ đau lòng , khóc lóc trong một thời gian ngắn rồi sẽ quên anh đi . Ai ngờ được rằng, suốt bao năm qua cô vẫn đau khổ như thế chứ , rồi còn cắt mạch máu của mình mà tự tử . Tại sao cô lại ngu ngốc đến như thế chứ ? Anh đi đên bên cô , gắt gao ôm lấy cô vào lòng mặc kệ cô đang ra sức dẫy dụa

-