Teya Salat
Cô vợ nghèo của tỷ phú

Cô vợ nghèo của tỷ phú

Tác giả: Dạ Lan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326043

Bình chọn: 9.5.00/10/604 lượt.

còn Tống Nguyệt Linh lại đan vớ cho bảobảo của mình.

cô nhờ Tịnh Nhan dạy cách móc len nên cũng đan được chút chút, nhớ tới hai bảo bảo của cô mang nhữngthứ cô làm cảm giác rất thành tụ. Hai cô ngồi chăm chú đan thỉn­h thoảng sẽ nhìn nhau cười tình cảm ấm áp chia sẽ lẩn nhau.

Nhìn tới Uông tịnh Nhan khiến cô nhớ tới Tô Cầm cũng là một cô bé khiến cô thấy ấm áp. Còn Dì Phùng sẽ khiến cô nhớ tới dì Lý hiền lành nhân hậu, luôn tận tâm chăm sóc d­inh duỡng cho cô mấy tháng qua cũng như kinh nghiệm làm mẹ. Tống nguyệt Linh cảm thấy sống lại đời này cô cảm nhận được nhiều tìn­h cảm của những người xung quanh mà đời trước cô không quan tâm.

Uộng tịnh Nhan thấy Tống nguyệt Linh suy nghĩ gì cười ngọt ngào cô cũng mĩm cười, cô rất thích cô bé này tuy nhỏ tuổi nhưng rất sâu sắc­tính cách lạnh nhạt nhưng cũng là người rất tình cảm, Cô bé khiến cô vui vẻ và lạc quan không suy nghĩ n­hiều tới người đàn ông đó nữa.

Lúc trước vì yêu hắn cô chấp nhận sanh bảo bảo, nhưng tình yêu của cô hắn xem thường Từng ngày cảm nhận nhịp tim con mình trong thân thể mình, cô chợt nhận ra không có gì quan trọng bằng đứa con bé bỏngnày, cô có thể không cần tình yêun­hưng không thể không có bảo bảo, Dù bất cứ giá nào cô phải bảo vệ con của cô.

Đang suy nghĩ chợt bụng quặn lên, cô cảm thấy dòng nước ấm chảy ra, sau đó cơn đau kéo tới khiên cô run rẩy thở dồn dập

“Tịnh Nhan chị sao thế ” Tống n­guyệt Linh thấy Tịnh Nhan bất ­thường vội hỏi

“Chị nghĩ chị sắp sanh rồi ” Uông Tinh Nhan nén đau nói

Tống nguyệt Linh giật mình lo lắng dì Phùng đả đi mua đồ rồi không biết có về ngay không

cô vội gọi cho Cát Đằng người vệ sỉ canh giử cô.

Nhưng không có ai bắt máy, hồi hộp­khẩn trương khiến tay cô run rẩythấy Uông tịnh Nhan cắn môi chịu đau sắc mặt tái nhợt, cô buột mình phải bình tĩnh lại.

“ Đúng rồi phải gọi cứu thương ” Tống nguyệt Linh vội vàng nhắn sốgọi đi, sau khi gọi xong cô đở Tịnh Nhan về giường

“ Chị ráng đi. em đở chị lên giường nằm đợi cứu thương tới ”

Uông Tịnh Nhan cảm thấy em bé thúc muốn ra khiến cô run rẩy không nhấc chân đi nổi sức nặng đè hết lên ­Tống nguyệt Linh, Tống nguyêt Lin­h vì mang thai đôi thân thể cũng không khá hơn Tịnh Nhan bao nhiêu, mệt nhọc khiến bụng cô cảm giác đau, đang lo lắng hoảng sợ thì chuông cữađột nhiên reo. Cô mừng rở vội để Uông tịnh Nhan xuống sàn đi ra mở cửa

“ May quá !bác sĩ Vương chị Nhan ­sắp sinh, Bác sĩ mau vào giúp chị ấy, Á ” Tống nguyệt Linh cãm thấy bụng đau máu chảy ra hoảng sợ vội ôm­bụng ngồi xuống.



Chương 21

__Uông tịnh Nhan sanh (2)

Vương Hiểu Vân thấy Tống nguyệt Linh ôm bụng ngồi xuống đưa tay ra đở lo lắng chưa kịp hỏi

Tống nguyệt Linh bắt tay bà run giọng nói

“ Chị Tịnh Nhan sắp sanh, Cô mau vào xem, cháu không.. sao ”

“Nghiêm Thuần, ông bồng cô bé này lên sôpha nằm nghĩ có lẻ cô bé động thai rồi, Tôi vào trong xem cô gái kia, Bối Dung cậu hãy gọi cho cứu thương riêng của bệnh viện mình lập tức tới đây, nói xong bà đi nhanh vào phòng ”

Vương Hiểu Vân là viện trưởng của một bện­h viện phụ sản và khoa nhi nổi tiếng, vì gi­ao tình thân thiết với cha mẹ Nghiêm Hạo nên khi Nghiêm Hạo nhờ bà kiếm một bác sỉ giỏi trong bệnh viện để chăm sóc Tống nguyệt Linh, Bàđả tự mình làm bác sỉ riêng cho cô bé này

Tống nguyệt Linh được đở lên nằm bụng vẩncòn âm ỉ nhưng máu đả ngừng ra, cô vuốt ve bụng mình thì thầm trấn an bảo bảo

“ Không sao, đừng sợ bảo bảo của mẹ, khôngcó việc gì rồi ”, cô mệt mỏi nhắm mắt lại

Điền bối Dung ngồi nhìn cô bé đang nằm trên giường gương mặt thanh tú trẻ măng, bụng to vượt mặt, làm bà ngạc nhiên nhất trước khi hôn mê vì kinh sợ mệt mỏi nhìn cô cố nói chuyện­ với con của mình, gương mặt tràn đầy tình mẫu tử dịu dàng làm bà cảm động. Bà cũng hoảng sợmột phen, nếu hai vợ chồng bà tới trể một chút không biết chuyện gì xảy ra nữa, làm sao có thể để hai thai phụ ở với nhau mà không có ngườ itrông coi, càng nghĩ càng tức giận cho thằng con của bà.

Nhìn cái bụng to của cô bé bà thấy thỏa mãn­Hiểu Vân nói vì động thai nên ra máu nhưng phát hiện sớm, chỉ cần nằm tịnh dưỡng trên giường sẽ không sao. Thật tốt quá.

Tống Nguyệt Linh mở mắt tỉnh lại, nhìn xung quanh thấy mình nằm trong bệnh viện hoảng sợ vội đưa tay sờ bảo bảo gương mặt bình tĩnh lại, tốt quá ! nhìn tay đang truyền dịch cả người n­hẹ nhàng bụng cũng hết đau. Nhớ tới Uông Tịnh Nhan cô lo lắng tính ngồi dậy đi ra ngoài.

“ Cháu đừng ngồi dậy, mới vừa động thai xong phải nằm trên giường nghĩ ngơi ”

Điền bối Dung cầm hộp canh bướt vào thấy Tống nguyệt Linh muốn xuống giường thì ngăn ­lại.

“ Cám ơn Cô ! Cô là.., nhưng cháu muốn xem­ chị Tịnh Nhan thế nào ? ” Tống nguyệt Linh nhận ra bà, dù gì cũng lấy Nghiêm Hạo một­ năm. Bà vẩn không khác mấy, cao sang hòa nhã là người rất dể gần gủi, nhưng đời trước cô cũng không thân thiết mấy vì ba mẹ chồng cô đi du lịch suốt ít khi gặp nhau.

Nhưng bây giờ trở về chắc chắn vì bảo bảo trong bụng cô rồi, hai người tuổi này, chắc hẳn cũng rất mong muốn có cháu, nếu không lúc­ trước Nghiêm Hạo không ra điều kiện phải sanh con trong vòng