Insane
Cô vợ lắm chiêu

Cô vợ lắm chiêu

Tác giả: p3ng0cp3y3u4nh (còn gọi BaByGiang)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324883

Bình chọn: 7.5.00/10/488 lượt.

ơ!!! – SaSa mắt mơ màng nói

– Hahaha,… – nó đứng đó trố mắt ra mà cười

– SaSa có thể xuống không, Ryan khó thở – Ryan bất mãn nói

– Hơ, ờ,.. xuống liền – SaSa miễn cưỡng cười nói

Cuối cùng Ryan cũng có thể thở phào nhẹ nhõm mà đứng dậy nói : – Sao sáng sớm 2 người đã chạy khắp nhà thế???

– Hì, là San cố tình đó chứ! – SaSa cười nói

– Mày còn dám nói hả?? – nó trợn mắt lên mà hét

– Thôi thôi, cho tui xin hai cô đi, mới sáng ra đã vậy, làm hại người ta nhứt hết mình à – Ryan ủy mị nói ^^.

SaSa nhìn thấy thái độ đó của anh không thể không trố mắt ra mà nhìn, trời ơi anh chàng đẹp trai của mình sao giống con gái quá vậy nè – SaSa nghĩ =’=

Thấy được điều đó nó lên tiếng : – Không phải mày nói tao phải đến trường sao, chuẩn bi đi! Trễ lắm rồi đó! – nó nhìn đồng hồ đã gần 8h

– Mày yên tâm, trường này dành cho quí tộc nên thời gian vào học cũng thoải mái lắm. 9h mới vào!!! – SaSa làm điệu bộ rành rọt nói

– Sao mày biết??? – nó không tin cho lắm hỏi lại

– Đừng quên, tao cũng học ở đó! – SaSa cười nói

– Hả???? Mày học chung trường với cái đám đó??? – nó bất giác lớn tiếng nói

– Còn cách nào khác sao??? Thôi không bàn cãi nữa, lo mà đi chuẩn bị đi!! – SaSa nói

Ryan nảy giờ im lặng lắng nghe cuộc nói chuyện của 2 đứa nó thì cũng hiểu được chút ít. Anh khẳng định chuyện đi học này cũng không nằm ngoài cái kế hoạch “bỏ chồng” của tiểu thư nhà mình.

– Tiểu thư cần Ryan giúp đỡ gì không?? – Ryan hỏi trước khi nó quay lưng đi lên lầu

– À, có,.. giúp tôi đi mua một cái điện thoại và chuẩn bị xe. Càng nhanh càng tốt! – nó đáp ngắn gọn rồi quay lưng đi thẳng

– Vâng tiểu thư! – Ryan cũng đáp rồi quay lưng đi ra phía cửa

SaSa nhìn theo bóng Ryan một tý cũng đi theo nó lên phòng.

15p sau.

– Xong – nó cười chợt đáp khi thấy SaSa đang chăm chú xem một quyển tạp chí thời trang nào đó

“Soạt” đòng quyển tạp chí lại SaSa ngước lên nhìn nó một cái rồi vội lấy tay bịt miệng mình lại =’=. Hành động này có ý gì thì các bạn tự hiểu nhá!! ^^

– Mày có ý gì??? – nó bỏ cái gương xuống nhìn SaSa hỏi

– Tao,.. tao,.. không có ý gì! – gượng cười SaSa đáp

– Vậy thì tốt!! – nó hậm hực nói – Bây giờ làm gì??? – nó vừa cất tiếng hỏi thì có tiếng Ryan ngoài cửa

Ryan bước vào phòng với vẻ mặt tươi cười vốn có anh chìa chiếc điện thoại mới mua về phía nó nói : – Điện thoại đây, thưa tiểu thư! (ôi anh Ryan thật có sức chịu đựng khi không phải …. nhìn thấy nó =)))

– Hì, cám ơn anh!!! – nó cằm lấy điện thoại vui vẻ nói, rồi đi về phía hộc tủ lấy cái sim gắn vào

Không cần SaSa nói nó cũng biết mình phải làm gì rồi, mở điện thoại lên và gọi. Sau mấy hồi chuông bên kia cũng có tiếng trẻ lời.

– Alo, cháu gọi ta sớm thế có việc gì không? – ông nó dò hỏi ngay khi thấy nó gọi đến, dường như ông vừa làm chuyện xấu gì đó sợ nó biết thì phải =’=

– Dạ, con chỉ muốn hỏi ông ăn sáng chưa thôi mà! – nó nũng nịu nói

– À, vậy à. Ta vừa ăn song, còn con?? – ông thở ra một cái trả lời

– Dạ, con cũng vừa ăn song ạ. Mà ông ơi con có việc này nhờ ông! – nó nhẹ nhàng nói

– Con cần ta giúp gì, nói nhanh đi nào! – ông nó gấp gáp hỏi

– Chẳng là con muốn được gần “chồng” con hơn nên xin ông giúp con nói một tiếng với thầy hiệu trưởng trường quí tộc cho con vào học ở đó với! – vẫn giữ giọng nũng nịu nó nói

– Con muốn đi học lớp 12 sao??? – ông nó hơi choáng

– Người ta chỉ muốn gần “chồng” người ta hơn thôi mà! – nó nói câu này mà cảm giác thấy da gà nổi lên gần hết =’=

– Hahaha, ra vậy, được ta sẽ giúp con! – ông nó cười lớn nói

– Dạ, con cám ơn ông ạ. Mà ông nói ngay đi ạ, tý nữa con đến trường luôn đấy! – nó nhanh nhảu nói không để ông nó khướt từ – Vậy nhá ông, con chào ông. Chúc ông ngày tốt lành!

“Tút, tút, tút” – ông nó chỉ nghe được mấy tiếng đó từ cái điện thoại thôi. Khẽ lắc đầu nhìn điện thoại một cái, ông lại nhấc nó lên và gọi.

– Hehe, thành công nhá! Giờ thì chuẩn bị đến trường thôi! – nó nhảy nhót

– Ờ, tao biết mày giỏi rồi, làm ơn đừng có nhảy nữa! – SaSa hờ hửng nói

– Hì hì, tiểu thư thật dễ thương quá! – chỉ có Ryan luôn vênh vực nó

Bổng dưng nó im lặng dường như là suy nghĩ điều gì đó, lát sau nó mới lên tiếng hỏi : – SaSa tý mày có lên trường với tao không?

– Tao à

? Chắc có! – SaSa vắt chéo chân ngồi trên ghế nói

– Vậy thì lúc ở trường đừng tỏ ra quen biết với tao nhá! – nó dặn dò

– Tao biết! – SaSa đáp

– À, Ryan. Hôm nay tôi sẽ đi một mình, anh chỉ cần cho tài xế đưa tôi đến trường thôi. Mà tôi cũng có việc cần nhờ anh nè! – nó quay sang nói với Ryan

Ryan hơi chau mày khi nghe nó nói nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tươi cười ban đầu tiến lại phía nó, cúi người xuống hỏi : – Việc gì thưa tiểu thư???

Nó khẽ liếc nhìn sang SaSa một cái rồi nhón người lên nói nhỏ vào tai Ryan, riêng nói cái gì thì chỉ có Ryan và nó biết thôi. (hic hic cho t/g nghe với chớ =’=)

– Vâng, Ryan đã biết! – lát sau anh chàng tươi cười đứng thẳng lên đáp

– Vậy thì tốt, bây giờ chúng ta đi thôi nào! – nó vui vẻ đứng lên

– Mày hay lắm, lại có chuyện giấu tao cơ đấy! – SaSa tỏ ra giận dỗi

– Hì, sorry mày nha, cái này là việc riêng tốt nhất mày k