Cô Vợ Của Tôi

Cô Vợ Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323174

Bình chọn: 8.5.00/10/317 lượt.

rung Đan nhà ta là chúa nũng nịu nhưng cực kì tinh ranh, Tử Kỳ cũng rất mến cậu nhóc này … trên suốt chặn đường từ khách sạn đến ngôi nhà mới thì nó không lúc nào ngơi bỏ rơi Trung Đan , nó và Trung Đan vui vẻ đùa với nhau

Trung Hiền dù đang lái xe nhưng vẫn cảm nhận được sự vui vẻ và hân hoan của nó , Chưa bao giờ kể từ khi hắn và Thào Yên cưới nhau, nụ cười này lại xuất hiện… một nụ cười hạnh phúc thật sự …có lẽ chỉ mỗi mình nó có thể mang lại mà thôi !

_________________________

Ngôi nhà mới….

Thật sự bất cứ người nào đã có gia đình đều có ước mơ sở hữu căn nhà này…. Quả thật là nó rất đẹp… nghĩ lại căn nhà của nó cũng thể sánh bằng ngôi nhà TRIỆU phú này … nó quá đẹp, quá lộng lãy… nhưng cũng rất ấm cúng….

Chiếc xe vừa thắng lại ở sân trước của ngôi nhà …

Trung Hiền tháo dây an toàn , nhanh chóng bước qua bên nó , mở cửa và chờ nó cùng Trung Đan bước ra

Đương nhiên sự hiểu lầm sẽ vẫn tiếp tục diễn ra vì thực tế họ trong có vẻ không gióng 2 người xa lạ là mấy

Trước khi nó hết ngưỡng mộ cảnh tượng trước mắt thì … đột nhiên có một người chạy tới

– Thưa ông , mọi thứ đã được chuyển đến rồi ạ !!

– Được rồi ! vất vả cho anh !

Ánh mắt nó thôi nhìn căn nhà , quay sang chổ hắn

Không biết lí do tại sao lại thành ra thế này…

– À !! ông đưa vợ cùng đến sao ?… trong 2 người rất hạnh phúc đấy , có cả đứa cậu nhóc trong khấu khỉnh quá

Nó tròn mắt nhìn Trung Hiền rồi nhìn người đàn ông vận chuyển đồ đó

Trung Hiền mĩm cười và bảo

– Cám ơn vì lời khen , tôi sẽ tăng thêm tiền vận chuyển cho lần này

– A ha ! không có chi, cám ơn ông !! vậy tôi xin phép đi trước, có gì cứ gọi tôi

– Ừm

Trung Hiền gật đầu xong quay sang nhìn nó thì…

– Chỉ là xã giao thôi ! Kỳ không đề bụng chứ ?

Nó biết dù có cố cải cũng không đi đến đâu ,nó đành bỏ mặc cái tức đó mà đi thẳng vào trong nhà

– Tôi không dám !

_______________________________

Bên ngoài đã rất đẹp nên khi bước vào trong thì… kiến trúc đọc đáo ở đây không khỏi khiến nó phải trầm trồ thầm ngưỡng mộ…

Bé Trung Đan đang nằm rất ngoan trên tay nó , có lẽ đã khóc mệt rồi chăn ?… nhưng chính điều đó lại làm nó rất mến cậu nhóc này… trong rất đáng yêu

Mọi thứ trong phòng vì mới chuyển tới nên rất bừa bộn , vẫn chưa sắp xếp cụ thể và ngăn nắp . Trung Hiền lên tiếng

– Hay là… Kỳ phụ Hiền dọn nhà được chứ ?

Nó im lặng nhìn xung quanh…

– Kỳ bế Trung Đan vào phòng ngủ đã

Hắn cười thằm trong bụng, nhìn nó…

Nó cẩn thật đặc cậu nhóc nằm lên giường , cẩn thận đấp chăn cho Trung Đan, rồi nhẹ nhàng bước ra ngoài tránh làm thức giấc

2 cặp mắt nhìn nhau… vẫn im lặng… ánh mắt hắn đang trông chờ rất nhiều ở nó… một lát nó lên tiếng

– Kỳ không biết là cách trang trí của mình có làm hài lòng của Thảo Yên và Hiền không … vì thế

– Kỳ cứ làm theo những gì mình thích !..

Lời nói đó… làm nó vừa có chút bất ngờ… vừa có chút lo sợ… là ý gì chứ ?

Rốt cuộc thì công việc vẫn bắt đầu

– Soffa đặc ở đây !

Nó chỉ ở giữa phòng khách

Trung Hiền không nói không rằng, kéo cái soffa dài gần 2 mét vào trong

Nhìn tướng thư sinh ấy, chắc hẳn không nghĩ là có thể làm những việc nặng nhọc ấy… nhưng quả thật là Trung Hiền rất mạnh . mấy chóc đã lôi cả bộ soffa đặc đúng vị trí nó yêu cầu… Tuy nhiên, mồ hôi thì nhễ nhại…

Nó chỉ đứng đó… nói gì thì nói… không lẽ lại không làm gì ?

– Cầm lấy đi !

Nó lấy khăn giấy đưa cho Trung Hiền

Hắn ngước mặt nhìn nó … rồi mĩm cười

– Cám ơn

Không chỉ là bộ soffa mà thôi , còn hàng đóng vật dụng khác đang từ từ được nó chỉ trỏ bắt hắn chạy tới chạy lui sắp xếp đúng vị trí tương thích… ôi thật là gian nan…

2 tiếng sau……….

Hắn ngồi phệch xuống ghế soffa thở không ra hơi… có lẽ cả khối công việc nặng ấy quá sức với một chủ tịch như hắn ?

Nó tiến đến gần hắn và đưa ly nước lạnh cho hắn

– Uống đi !

Dù rất mệt nhưng hắn vẫn không mĩm cười thay lời cảm ơn của mình, rồi cầm lấy ly uống 1 ngụm lớn hết ly nước

Cơ bản mọi thứ đã hoàn thành… chỉ việc là đặc những đồ dùng trang trí và những thứ cần thiết lên xung quanh nữa là mọi thứ đã ỗn thỏa

Nó ngồi xuống đối diện hắn, uống một ngụm nước

Hắn lên tiếng

– Cám ơn !!

– Kỳ bắt Hiền vất vã như thế mà cảm ơn gì !

– Không sao !! chỉ cần Kỳ ở đây là được rồi …

Nó né tránh

– Nghỉ ngơi một lát thì bắt đầu làm tiếp , chỉ cần trang trí lại một ít có lẽ sẽ xong rồi

Trung Hiền cười nhạt

– Ừm

Nhưng mà…

– Ụa… ụa !!!

Nó bịt miệng vì buồn nôn

Trung Hiền lo lắng nhìn nó

– Sao vậy ?

Nó đưa tay ý chỉ không có gì … nhưng

– Ụa …. ụa ụa….

Nó chạy vội vào tolet

Hắn cũng sốt ruột không kém

1 lát sau

Nó bước ra ngoài… mặt mài có chút nhợt nhạt

Trung Hiền vội đi đến đỡ nó

Dù muốn hất hắn ra… nhưng có lẽ nó hơi choáng nên cũng không làm được gì, mặc hắn đỡ mình ngồi xuống

– Có sao không ?

Nó nuốt nước bọt , mấp máy nói

– Không sao… chỉ là buồn nôn thôi

– Buồn nôn ?

Nó gật đầu

– Ừm

– Kỳ đến bác sĩ chưa ?

Nó lắc tay

– Không cần, nghĩ tí sẽ khỏe . Dù sao những lần trước cũng vậy , sẽ không sao đâu

Trung Hiền tinh ý

– Vậy… Kỳ hay buồn nôn lắm sao?…

– Dạo này thì vậy… có lẽ cũng gần 2 tuần rồi…

Mặt hắn tố


Disneyland 1972 Love the old s