Cô ngốc, cởi áo ra

Cô ngốc, cởi áo ra

Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327393

Bình chọn: 10.00/10/739 lượt.

h xác đã xảy ra chuyện gì. Khuôn mặt của Trần An An trong bóng đêm như bị thiêu đốt, đã mở mắt từ lâu mà chưa dám nhúc nhích, cô còn chưa hình dung phải đối mặt với Diệp Lương Nhất thế nào.

Nhưng mà đang ngủ say sưa, nếu tỉnh lại vẫn không nhúc nhích duy trì một tư thế, thật sự là quá mức tra tấn. Trần An An cắn môi, vừa thật cẩn thận giật giật thân mình, vừa dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên cạnh, thấy Diệp Lương Nhất vẫn im lặng, giống như không bị cô làm ồn chút nào, liền thoáng yên tâm, trong bóng đêm sờ soạng tìm quần áo mặc vào, lúc này mới cầm lấy di động, mở máy lên thì thấy đã đến giữa trưa.

Vậy mà cô lại ngủ lâu như thế, Trần An An xoa xoa gương mặt còn nóng, rốt cục cố lấy dũng khí nghiêng người lại, vừa định kêu Diệp Lương Nhất rời giường, thân mình bỗng nhiên cứng đờ tại đó.

Ánh đèn di động chiếu đến giường, toàn bộ đều trống trơn, làm gì có một bóng người.

Trong lòng Trần An An hoảng hốt, gần như lảo đảo chạy tới mở đèn, ánh đèn sáng ngời chỉ trong giây lát đã xua đi bóng tối trong phòng, toàn bộ đều sáng bừng lên, cho dù muốn lừa mình dối người cũng không được.

Anh ấy đi rồi, nhanh chóng mà dứt khoát, sau khi cô đã đem điều quý báu nhất không hề giữ lại dâng cho anh. Anh không nói một câu, để cô lại khách sạn, giống như đối xử với một gái gọi giá rẻ vậy.

Nước mắt không hề đoán trước rơi lên sàn nhà màu vàng, một giọt lại một giọt, rồi thi nhau chảy xuống, cuối cùng như hóa thành một vũng nước nhỏ.

Tất cả bàng hoàng, sợ hãi, ủy khuất, tại một khắc này phát tiết toàn bộ, cảm xúc mãnh liệt đến nỗi Trần An An không thể khống chế được. cô hiếm khi yếu ớt như vậy, từ ngày còn nhỏ, cô đã biết gia đình mình không giống người khác, cô không thể giống đứa trẻ khác sà vào lòng cha mẹ mà làm nũng, cô phải cố gắng học tập, phải lo tiền thuốc men cho ba, mong ba cô sống lâu trăm tuổi.

cô kiên cường, phải tự mình giải quyết mọi chuyện, nếu cô không kiên cường, sẽ không có ai giúp cô đi tiếp con đường phía trước. Tấm lòng cô rộng rãi, cho dù là bị người ta bắt nạt cũng không để ý, chỉ cố gắng phấn đấu cuộc sống của mình.

Nhưng vào giờ phút này, cô thật sự không kìm nén được. Trái tim đau đến run rẩy, hình ảnh tối hôm qua anh dịu dàng tựa như chỉ là một giấc mộng, tỉnh mộng, anh lại biến thành bộ dáng lạnh như băng, không thân không gần.

Nhưng mà cô nhớ rõ ràng câu nói kia của anh, lấy anh nhé. không phải là ảo giác, tuyệt đối không! Trần An An run run tay nhấn số Diệp Lương Nhất, cô sẽ không làm rùa rụt cổ, cô muốn nghe chính miệng anh nói!

Tiếng chuông quen thuộc một lần rồi một lần vang lên, giọng nữ ngọt ngào vô cùng êm tai, lòng Trần An An từng phút từng phút lại thêm lạnh lẽo.

Cùng lúc đó, một y tá nhỏ vội vã thở hổn hển chạy tới trước mặt Diệp Lương Nhất, ngăn Diệp Lương Nhất đang chuẩn bị vào phòng cấp cứu, giơ lên điện thoại trong tay lên,“Diệp, bác sĩ Diệp, điện thoại của anh!”

Diệp Lương Nhất không chút để ý liếc mắt nhìn màn hình điện thoại, trong mắt nhất thời vô cùng dịu dàng, vươn tay định nhận lấy.

Ngay lúc đó, Chung Vận bỗng nhiên từ phía sau kéo hắn lại,“Sư huynh, bệnh nhân sắp chờ không kịp rồi! Nhanh lên!”

Ánh mắt Diệp Lương Nhất thoáng lạnh, không quay đầu lại nhìn điện thoại đang vang không ngừng nữa, cách khẩu trang giọng nói đượm buồn, không giống sự lạnh lùng như bình thường,“Tắt đi!” nói xong liền bước nhanh vào phòng phẫu thuật.

Để lại y tá nhỏ ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn màn hình điện thoại vẫn không ngừng lóe lên vô cùng khó xử, cuối cùng đành cắn răng một cái, nghe theo lời Diệp Lương Nhất, tắt điện thoại.

Từ lúc giọng nữ ca sĩ êm tai đến khi tiếng tắt máy khô khan vang lên, Trần An An hai tay ôm đầu gối cuộn tròn ở trên giường, ngực tức nghẹn gần như không thể thở nổi. Giọng nói thân mật của anh tối hôm qua như là một cái búa ngàn cân, không ngừng đập gõ vào lòng, tàn nhẫn nghiền nát trái tim mềm yếu của cô, giống như phải ép ra giọt máu cuối cùng của cô vậy.

“An An, đừng bao giờ tin tưởng lời nói của đàn ông.” Bên tai bỗng nhiên vang lên câu nói của Lý Duyệt Nhiên ở quán bar khi đó, Trần An An lau nước mắt lạnh lẽo trên mặt, cảm thấy một trận thê lương.

Thần kinh của cô quá mức rối loạn, thế cho nên căn bản không phát hiện trên bàn đầu giường, một mảnh giấy nho nhỏ trên cạnh bàn rơi nhè nhẹ xoay vòng rồi rơi xuống đất.

Chờ Trần An An ổn định tâm trạng xong đi đến bãi trượt tuyết, nhóm đồng nghiệp của cô đã tụ tập chơi từ lâu.

“An An, sao lại có một mình thế, bạn trai cậu đâu?” Đồng nghiệp Triệu Lâm thân thiết kéo tay Trần An An lại gần, làm bộ nhìn ra phía sau Trần An An, trong mắt hiện lên một tia căm ghét,“Sao họp xong đã không thấy tăm hơi rồi? Chắc không phải là về rồi chứ?”

Triệu Lâm và Trần An An căn bản cũng không có qua lại gì, nhưng mà tháng chín năm ngoái khi bình chọn nhân viên xuất sắc, bộ phận quảng cáo có hai người được đề cử, một là Trần An An, một người khác chính là Triệu Lâm.

So với Trần An An, lý lịch của Triệu Lâm cao hơn nhiều, hơn nữa, thời gian cô ta làm việc ở công ty còn lâu hơn Trần An An một năm.

cô ta vốn tưởng rằng vị trí


XtGem Forum catalog