Teya Salat
Cô ngốc, cởi áo ra

Cô ngốc, cởi áo ra

Tác giả: Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327291

Bình chọn: 8.5.00/10/729 lượt.

, “Không phải em muốn tìm cớ đi gặp cậu ấy? Có phải không?”

Thật chẳng hiểu ra sao cả, phát hỏa gì với cô chứ! Tính cách Trần An An hiền lành, lại hơi ngốc không mang thù, dường như sẽ không bao giờ giận nhau với người khác, nhưng mà giọng điệu Diệp Lương Nhất giống như chất vấn, lại thật sự làm cô đau lòng.

Cô định mở miệng giải thích, nói những lời này đều là oan cho cô, cô không nghĩ muốn gặp Chu Tề nhưng mà miệng chậm chạp, lại không dám ở trước mặt Diệp Lương Nhất đang nổi nóng chống đối hắn, chỉ có thể ấp úng không mở miệng, cuối cùng ngửi được mùi rượu trên người Diệp Lương Nhất, chuẩn bị nửa ngày, rốt cục sắp xếp được một câu, “Diệp, Diệp Lương Nhất, anh uống say, em đi làm cho anh một chén canh giải rượu.”

Quả thực giống như một quyền đánh vào bông, Diệp Lương Nhất dự định tiếp tục chất vấn cô, lại bị Trần An An nhét lại toàn bộ vào trong bụng, lên không được xuống không xong, nghẹn đến bực mình.

Trần An An đợi vài giây, thấy Diệp Lương Nhất không nói lời nào, mắt to lúng liếng vụng trộm liếc mắt nhìn hắn, rồi rón rén hướng phòng bếp bước một bước, lại một bước…… Mắt thấy cách Diệp Lương Nhất một thước rồi, còn chưa kịp vui sướng, đã bị một bàn tay to duỗi ra bắt trở về.

Diệp Lương Nhất nhướn mắt, trực tiếp đẩy cô tới sô pha, trong con ngươi đen chợt lóe sáng rồi biến mất. Liền sau đó cơ thể lắc lư, hơn phân nửa sức nặng đều đặt ở trên người Trần An An,“Chóng mặt quá.”

Đúng là uống rượu rồi, Trần An An nhanh tay đỡ lấy hắn, cũng bất chấp mà tức giận, quở trách nói:“Tửu lượng không tốt còn uống như vậy, thật là, may mắn ngày mai không phải đi làm, nếu không buổi sáng dậy đau đầu xem anh làm thế nào!”

cô vừa đỡ Diệp Lương Nhất đi vào phòng ngủ, vừa dặn dò:“Về sau không được uống nhiều như vậy nữa,” Dừng dừng, lại nhỏ giọng than thở một câu,“rõ ràng vừa rồi còn bình thường……”

Diệp Lương Nhất híp híp mắt, bỗng nhiên vòng tay ôm lấy thắt lưng của cô, ôm chặt cô vào lòng, cúi đầu định hôn Trần An An, kết quả lại bị Trần An An nhìn ra ý đồ, nghiêng đầu né tránh, nụ hôn liền rơi lên mặt cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô phát sốt, trái tim đập bùm bùm, yếu ớt nói:“Diệp Lương Nhất, anh uống say rồi.”

Diệp Lương Nhất không trả lời, đưa tay giữ mặt cô, không cho cô lộn xộn, lần này rốt cục được như ý nguyện hôn được đôi môi mềm mại của cô, cô nói hắn uống rượu, vậy hắn liền say cho cô xem! cô không thích hắn, vậy hắn sẽ khiến cô phải thích hắn!

Đợi cho cô dần dần có thói quen cùng hắn thân mật, thói quen hôn hắn, hắn không tin cô còn thoát được!

Diệp Lương Nhất gắt gao giữ lấy gáy Trần An An, ngậm môi của cô trằn trọc mút vào, nếu hắn đoán không sai, lần này thời gian Chu Tề ổn định cảm xúc khẳng định rất lâu, đợi đến khi đó…… Tay hắn chậm rãi ở trên lưng Trần An An vuốt ve, hắn đã sắp cùng cô đi gặp cha mẹ rồi, vậy còn sợ gì nữa!

Trần An An bị người ta đè xuống hung hăng hôn một hồi, cuối cùng lại ngốc nghếch đi phòng bếp làm cho người ta một chén canh giải rượu, giống như một cô vợ nhỏ phục vụ Diệp Lương Nhất, xong xuôi mới một lần nữa ôm áo ngủ đi vào phòng tắm.

Sáng hôm sau, may nhờ canh giải rượu của Trần An An, Diệp Lương Nhất thức dậy cũng không cảm thấy đau đầu. Ăn sáng xong, Trần An An chiếm lấy phòng tắm giặt quần áo, Diệp Lương Nhất liền mở máy tính lên mạng, xem tin tức địa phương, cầm chuột di di một chút, dừng lại ở một tin phía trên: Khoảng tám giờ tối qua, tại quán bar Tô Hà trên đoạn đường đang thi công, một người đàn ông đã đả thương một đám thanh niên lêu lổng, người nghiêm trọng nhất bị gãy hai xương sườn, có dấu hiệu chảy máu nội tạng, đã được đưa vào bệnh viện địa phương cấp cứu.

“An An, hôm qua bọn em đi quán bar nào?” Diệp Lương Nhất hướng về phía phòng tắm hỏi Trần An An.

Trần An An vừa chà quần áo, vừa trả lời Diệp Lương Nhất,“Tô Hà!”

Mà bên kia, từ lúc Chu Tề sắc mặt tối tăm trở về nhà, ông bà Chu chỉ biết cảm xúc con mình lại không khống chế được.

Chu Tề tự nhốt mình trong phòng, buông rèm cửa sổ thật dày xuống, một chút ánh sáng cũng không lọt, trong phòng giơ tay không thấy năm ngón, tối tăm mà khủng bố. hắn cứ như vậy ngồi ở trên giường không nhúc nhích, cả người âm u.

“Ba nó, vậy, vậy phải làm sao bây giờ?” Bà Chu đứng ở ngoài cửa, kinh hồn bạt vía nghe tiếng quăng đồ đạc trong phòng, nước mắt thi nhau lăn xuống.

“Để tự con điều chỉnh đi!” Ông Chu thở dài, ôm vợ vào lòng,“Yên tâm đi, con nó chính là bác sĩ tâm lý.” sự kiện kia đã trôi qua nhiều năm như vậy, nhưng mà con trai vẫn không thể thoát khỏi bóng ma của nó, thậm chí vì điều này mà đi học tâm lý, kết quả lại chỉ có thể giúp đỡ người khác, mà với chính mình thì một chút biện pháp cũng không có.

Bà Chu gật gật đầu, tựa vào vai ông Chu khóc không thành tiếng.

Chương 35

Ngày hôm sau, Trần An An và Diệp Lương Nhất đều không đi làm, liền cùng nhau về Diệp gia thăm Diệp phu nhân. Hai người đã vài ngày không về nên Diệp phu nhân cực kỳ vui vẻ.

Gần đây bà cảm thấy rất nhàm chán, nên đăng ký học một lớp nấu món ăn Pháp, thấy Trần An An và Diệp Lương Nhất về, lập tức xắn tay áo vào phòng bếp muốn thể hiện tay