Cô Dâu Thất Lạc

Cô Dâu Thất Lạc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325423

Bình chọn: 10.00/10/542 lượt.

nhận là ai, ở trên tấm mác này chỉ ghi tên là San. Cũng hiểm lắm!

-Sơ hở…..nhưng khôn ngoan!

Nguyên nhếch môi cười nửa miệng. Cậu cảm thấy khá thích thú với việc này. Hung thủ dám cả gan ám hại đến người cậu yêu thì nhất định phải trả một cái giá sao cho thật xứng đáng, thậm chí còn hơn là “xứng”. Đây đâu phải là chuyện đùa. Những vụ ám sát liên tiếp xảy ra, mà tất cả……đều nhắm vào một người con gái mang tên Hoàng Hạ Quyên.

-Được rồi, ta biết thế là đủ. Giờ mày phải tìm cách để lại tấm mác này cho phía cảnh sát người ta điều tra.

Dương điềm đạm vừa dặn dò Nguyên vừa bỏ tấm mác kia vào lại cái bìa nilông. Nguyên gật đầu:

-OK!

-A, đằng kia có cá viên chiên!!!!

Hạ Quyên hét toáng lên ngay khi phát hiện ra một quầy thức ăn chiên nho nhỏ ở gần khu vui chơi của trẻ em. Thấy mục tiêu rồi thì phải tóm ngay kẻo nó chạy mất, cô lon ton chạy đến và kêu một loạt:

-Chú ơi, bán cho con 3 que cá, 6 que bò, 2 tôm và 4 há cảo. Chú tuốt hết ra hộp giùm con nha! Ưm…..thêm 1 que chả giò nữa ạ!

Khuôn mặt thanh tú của Nguyên từ từ méo xệch đi. Một tá đồ chiên toàn dầu mỡ ấy mà tống vào thân hình mảnh mai y như người mẫu của Hạ Quyên, không mập cũng uổng.

-Em ăn như vậy không sợ mập hả?

-Nhiêu đây nhằm nhò gì. Chuyện nhỏ!

Hạ Quyên không giấu nổi vẻ thèm thuồng khi nhìn người bán hàng cho những que cá, thịt vào trong chảo dầu vàng tươi. Chưa đầy mười giây mà mùi thơm đặc trưng đã lan tỏa ra, hấp dẫn khứu giác của cô. Nguyên cũng không phải ngoại lệ. Đôi mắt cậu khẽ liếc xuống cái chảo lớn,

.

Giọng nói uy quyền của ba vang lên lần nữa làm tôi giật bắn người mà không biết nói thế nào:

-Cậu ta là ai?

-Dạ……

-Con nói cho ba mẹ biết xem nào, đứa con trai này là ai, có quan hệ gì với con mà trông hai đứa thân mật quá vậy?

Đến lượt mẹ tôi lên tiếng, tuy bà nói rất nhẹ nhàng nhưng tôi lại cảm nhận được sự nghi ngờ toát ra từ ánh mắt bà.

-Anh ấy là…..một người bạn……

Tôi ấp úng trả lời, cứ như một cô gái bị bắt quả tang khi đang ngoại tình vậy. Hic, mà tôi đâu có ngoại tình, tôi với Nguyên chỉ đi dạo quanh công viên nói tí chuyện thôi mà!

-Bạn mà như thế này sao? – Ba nhìn tôi ngờ vực.

Tôi cố gắng tự trấn an mình cho bình tĩnh lại, khẳng định:

-Vâng, chỉ là bạn, ba mẹ tin hay không thì tùy ạ! Con chỉ nói sự thật!

-Con đừng nghĩ chỉ nói với ba mẹ là xong, còn đám phóng viên đang đợi bên ngoài nữa kìa!

Mẹ từ tốn nói, ra hiệu cho tôi nhìn ra ngoài.

Choáng váng!

Cả một rừng người với máy ảnh, bút, máy quay, micro…v..v…

Họ la ó đòi tôi ra để phỏng vấn…..chỉ vì một bức ảnh thôi sao?

Tôi cắn môi, thật tình đầu óc trống rỗng, nếu như có một hạt cát bé nhỏ thì cũng chả tìm thấy được đâu. Lúc này, tôi lo cho Hải Thanh. Anh đã đọc bài báo này chưa?

Ơ…..chiếc motor màu bạc quen quen xuất hiện từ xa…..là anh?

Cánh báo chí như nghe thấy tiếng rồ ga đang phóng đến nên tản dần ra hai bên, nhôn nhao hơn hẳn. Đúng là anh rồi! Tôi nửa mừng mà nửa lo…….anh đã biết!

====================================================

-Em sao vậy? Lại đây ngồi đi!

Không hiểu Hải Thanh đã nói gì đó với đám phóng viên mà có thể khiến họ đi về không do dự chèo kéo. Sau đó anh tiến vào sân nhà tôi. Tôi đứng ngay cửa đón anh mà lòng cứ thấp thỏm như núi cao núi thấp hỗn loạn. Đáp lại tôi không phải là nét mặt trách cứ hay lạnh lùng như tôi vẫn tưởng, anh mỉm cười tự nhiên gọi tên tôi. Hỏi thăm ba mẹ tôi một lát, họ bảo tôi và anh nên ra sau vườn ngồi nói chuyện. Hải Thanh ngồi xuống chiếc xích đu màu trắng trang nhã với phong thái rất điềm đạm, cứ như chưa có gì xảy ra. Tôi do dự. Sao anh lại có thể giữ được nụ cười dịu dàng trên môi giỏi như thế chứ? Càng nhìn nụ cười của anh, tim tôi càng thắt lại…… Khuỵu xuống tấm thảm cỏ xanh mướt, tôi nghẹn giọng:

-Anh…..mọi chuyện không phải vậy đâu! Em với Nguyên chỉ là bạn thôi!

-Ừm, anh biết! Em đứng dậy đi. Anh sẽ tìm cách giải quyết chuyện này……

Hải Thanh cười gượng xoa đầu tôi. Đôi mắt màu nâu mà tôi thích vì sự bình yên luôn hiện hữu bây giờ đã hóa sẫm một màu u tối. Tôi chùng mắt cười trừ:

-……Cảm ơn anh!

-Hì…..em vào nhà lấy trái cây đem ra đây, anh gọt cho em ăn nhé bé yêu!

-Vâng, đợi em tý!

Nghe giọng anh đã tự nhiên hơn, tôi vui vẻ chạy nhanh vào nhà mở tủ lạnh ra lục đồ ăn. Cầu mong sự hiểu lầm ko đáng có này sẽ sớm trôi qua!

====================================================

Khi bóng dáng Hạ Quyên đã khuất bóng trong nhà, nụ cười trên môi Hải Thanh tắt ngúm. Anh bóp mạnh tay mình lại, gân xanh nơi cổ tay nổi lên rõ rệt. Anh không tin chính mình lại có thể diễn kịch hay đến như vậy. Ráng nặn ra những nụ cười tự nhiên nhất, cố gắng kìm chế sự tò mò về vấn đề đang “hot” nhất hôm nay. Thật sự sáng nay, lúc cô giúp việc chạy như ma đuổi vào nhà và giơ tờ báo ra trước mặt anh, anh choáng váng đánh rơi cả tách trà trên tay. Tâm trạng anh khi trông thấy khuôn mặt của Nguyên đang tươi cười rất vui vẻ ở bên Hạ Quyên là một sự tổng hợp: Ghen có, giận dữ có, đố kị có, căm ghét có…….

Nếu như có người ở đây, chắc người đó cũng cảm thấy rợn người bởi những tiếng rôm rốp phát ra từ các khớp xương


XtGem Forum catalog