Cô Dâu 30 Ngày

Cô Dâu 30 Ngày

Tác giả: Phoenix

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325570

Bình chọn: 10.00/10/557 lượt.

ảm thấy bực tức trước sự quan tâm quá mức của An Phong, nó đi đâu cũng phải có hắn bên cạnh sao ? lúc này ông Hạ đang xem TV nên cũng chẳng để ý đến Kỳ Vy, còn bà Hạ đang chuẩn bị bữa tối…

Còn An Phong vẫn đứng đó, bản thân cảm thấy mình đã hơi quá đáng với Kỳ Vy, nhưng chỉ vì trong lòng luôn biết rằng Vô Thần đang tìm cách trở lại Thiên Giới để chiếm đoạt băng châu và theo như chàng suy đoán, hắn sẽ nhấm thẳng vào Kỳ Vy và chàng. Nhưng An Phong không biết phải giải thích làm sao cho Kỳ Vy hiểu, nàng vốn dĩ chỉ là một con người tầm thường, làm sao hiểu được hết chuyện của Thiên Giới?

Chàng phải cố gắng tìm cách trở về Thiên Giới càng sớm càng tốt trước khi Vô Thần bắt đầu những kế hoạch đen tối của hắn.

Suốt hơn 1000 năm biệt tích, nay hắn lại xuất hiện, đúng thật có điều chẳng lành… Thiên Giới lại phải sắp gánh chịu một tai kiếp. Trong bốn vị thần trấn giữ băng châu, giờ đây chỉ còn lại 2, vị thần thứ tư là Thủy Linh tức Thủy Thần đã bị tên phản bội Vô Thần đánh đến trọng thương và ngã xuống Hạ Giới, không biết bây giờ nàng ta đã lưu lạc nơi nào ở nhân gian này…

Dù khi ấy An Phong vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng trong lòng luôn muốn cùng các vị thần trấn giữ băng châu.Chàng không tin chàng không đánh lại hắn, huống chi hắn giờ đây chỉ còn là một nửa thần.



Khi vừa vào phòng và bật đèn, Kỳ Vy nằm ngã xuống giường, ánh mắt đối diện trần nhà…” Có lẽ mình nên nói hết sự thật cho ba và mẹ biết mọi chuyện về mình và An Phong, và chuyện Việt Anh đã có hôn ước. Dù có thế nào đi chăng nữa, mình cũng không thể phủ nhận được sự thật…”

Rồi nó thở dài một tiếng, chợt một cơn gió lạnh thoáng qua từ cửa số khiến nó bất giác nghĩ rằng đó là An Phong, khi xoay đầu qua nhìn thì trong lòng mang một chút thất vọng khi nhận ra bên cạnh nó chẳng có ai cả. Vậy chàng đang ở nơi nào ?

Nó chợt nghĩ mình đã hơi quá khi tỏ vẻ tức giận với An Phong như vậy, tất cả chỉ là vì chàng lo cho sự an nguy của nó…

Trong khi đó trên tầng thượng của một tòa nhà trong thành phố, có một người con trai với mái tóc đen tuyền dài hơn lưng, đôi mắt đen tuyền đang nhìn về một nơi xa xăm. Chợt chàng buông một tiếng thở dài… “ Có lẽ không bao lâu nữa, ta phải mang nàng đi…”

Chợt từ sau lưng, một nữ nhân mặc áo viền đỏ từ từ tiến gần đến chàng:

– Quả thật tên Vô Thần này thật là lộng hành, nếu ta không đến kịp lúc… E rằng Thái Tử Phi đã bị hắn bắt đi… – Băng Châu nhìn An Phong với gương mặt lo lắng. Ánh mắt trong đợi câu trả lời của An Phong.

Nghe đến đó, lòng An Phong vô cùng căm phẫn Vô Thần, chỉ muốn cho hắn một chưởng để hắn hồn bay phách lạc. Cả Thái Tử Phi của Thiên Giới mà hắn cũng dám đụng đến. Nhưng dù có thế nào, không thể nào hành động khinh suất được, nhỡ có chuyện gì thì sẽ động đến Thiên Đế, mọi chuyện sẽ bại lộ, e rằng Kỳ Vy sẽ bị trách phạt…

– Ta chỉ còn một cách duy nhất là phải mang nàng ấy rời khỏi Hạ Giới càng sớm càng tốt. Khi trở về Thiên Giới, hắn sẽ không dám cả gan mà liều mạng lên đến Thiên Giới làm càn, vì so ra thì hắn chỉ còn lại một nửa thần…

Băng Châu khẽ gật gật tán đồng ý kiến của An Phong, nàng ta cũng đang nghĩ đến điều đó. Nhưng liệu mọi chuyện sẽ được giải quyết đơn giản như thế sao ? Nàng ta hình như vẫn còn đang bối rối, không biết Kỳ Vy có chịu hay không ? Còn An Phong thì không thể nói rõ ràng mọi chuyện cho Kỳ Vy hiểu.

Cô dâu 30 ngày – Chương 43

8h sáng tại bệnh viện…

Tuyết Ni dường như đã hồi phục hoàn toàn, hôm nay là ngày nó xuất viện. Bà Dương thì đã trở về Thượng Hải giải quyết chuyện làm ăn bị trục trặc. Hôm nay chỉ có ba nó đến đón và ông bà Lâm. Còn Việt Anh thì chẳng thấy tâm hơi đâu cả, dù rằng miệng lúc nào cũng ậm ừ rằng sẽ đến, cũng chắc hẳn cậu ta thì ậm ừ cho qua chứ chẳng muốn quan tâm làm gì.

Tuyết Ni đang đứng cạnh chiếc ô tô của ba nó, đứng kế bên nó là ông bà Lâm, gương mặt hai người có vẻ mệt mỏi sau những chuyện vừa rồi, nó cảm thấy bản thân thật đáng trách, nó không muốn kết hôn với người con trai không yêu nó:

– Con… con xin lỗi hai bác nhiều lắm… – Nói rồi nó cúi đầu xuống tạ lỗi – Con đã làm hai bác và ba mẹ buồn lòng…

– Không sao đâu mà! Bác hiểu hết mà… – Bà Lâm mỉm cười nhìn nó, bà thật sự không hề trách nó, bà cũng hiểu cảm giác của nó thế nào, dù gì hai đứa nó có yêu thương nhau gì đâu, cần chi phải ép buộc như vậy ? – Qua đó rồi, con nhớ giữ gìn sức khỏe…

Nhìn thái độ của Tuyết Ni hiện giờ, ông Lâm phần nào cũng cảm thông, ông khẽ mỉm cười gật đầu chào tạm biệt:

– Không sao đâu con! Bác sẽ không trách con và Việt Anh nữa đâu…

Rồi chợt Tuyết Ni ôm chầm lấy hai ông bà: “ Con sẽ không bao giờ quên hai bác…”

Xong rồi nó lên xe, nó thở phào một cái như trút được gánh nặng trong lòng, chiếc xe từ từ lăng bánh rồi xa dần…

– Con sẽ không bao giờ quên nơi này và cả anh ấy… – Tuyết Ni nói với ông Dương, nhưng ánh mắt vẫn nhìn xa xăm.

– Ba xin lỗi… – Ông Dương – Ba không nghĩ rằng mọi thứ lại xảy ra như vậy…

– Không đâu ba! Ba đừng nói vậy mà… Chỉ tại con… tại con đã yêu người ấy… – Nói rồi nó bật khóc, từng dòng lệ cứ rơi xuống ướt đẫm đôi má trắng hồng của nó. T


XtGem Forum catalog