Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327275

Bình chọn: 9.00/10/727 lượt.

rồi. Nếu con có thể bên cạnh nhiều, lúc sinh ra sẽ hoạt bát thông minh hơn.”

Gia Nguyên đế bất động thanh sắc cười: “Mẫu hậu dặn dò nhi thần sẽ để ở trong lòng, nhi thần kính mẫu hậu một ly, nguyện mẫu hậu phúc như đông hải thọ cùng nam sơn, hàng năm đều có thể cùng nhi thần dự yến tiệc.”

“Con có phần tâm ý này, ai gia cảm thấy đã đủ.” Thái hậu uống một ly, ý cười có lệ cùng Hoàng Hậu Trương quý phi và vài vị phi tần địa vị cao nói vài câu liền đi trước.

Cung tiễn Thái hậu, bầu không khí yến hội hiển nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Ca múa tiếng đàn quanh quẩn bên tai, Gia Nguyên đế cùng Hoàng Hậu thấp giọng nói nhỏ, cử án tề mi*, phi tần bên dưới cũng thành ba thành đôi tán gẫu, vô luận là nói chuyện trong ngoài không đồng nhất, hoặc là thiệt tình giả ý thổi phồng cho nhau, Chu Anh cũng không có hứng thú.

*cử án tề mi: vợ chồng tôn trọng nhau, hòa hợp, hạnh phúc

Có đề phòng, Chu Anh tự nhiên đối với mọi chuyện liên quan tới Kỳ quý tần sâu không lường được để ý thêm vài phần. Mấy ngày nay đúng là không moi móc được, Kỳ quý tần này cử chỉ thoả đáng, lễ tiết đúng chỗ, không có đi sai nhầm chỗ chút nào.

“Thư dung hoa cả đêm đều trầm mặc, vì bánh trung thu này không hợp tâm ý dung hoa?” Ngồi ở trên tay nàng là Phương tiệp dư cười quan tâm nói.

“Phương tiệp dư nói chi vậy, muội muội chỉ là ngắm trăng nên xuất thần thôi. Bánh trung thu này hình thức tinh xảo, ăn rất ngon, muội muội tất nhiên là rất thích.” Chu Anh mặt không đỏ tim không nhảy nói dối, trên thực tế bánh trung thu này giống bánh trung thu ở hiện đại, nhưng hình như chỉ có hai vị là: đường phèn mỡ heo ép cùng nhân hồ đào. Không có vị sữa đặc, không có bánh trung thu kem chocolate, không có bánh trung thu vị xoài, không có bánh trung thu nhân rượu hoa điêu, lễ trung thu không đặc biệt sao gọi là lễ trung thu được chứ! Làm một người hiện đại duyệt vô số món ăn, bánh trung thu trước mặt này rất đơn điệu, bi thương trong lòng sớm đã chảy thành sông!

“Đã thích, liền dùng nhiều chút đi.” Phương tiệp dư nhiệt tâm, phân phó thị nữ bên cạnh: “Hiện giờ dung hoa muội muội người mang long duệ, tất nhiên là ăn uống nhiều, đem chút đồ ăn của ta cho muội muội đi.”

Chu Anh xưa nay cùng nàng cũng không giao tình, cũng lười phỏng đoán nàng có tâm hại người hay không, liền từ chối nhã nhặn nói: “Tiệp dư tỷ tỷ khách khí, nhưng thái y dặn dò muội muội gần đây ẩm thực nên ăn ít và nhẹ, bánh trung thu này tuy là thích, cũng không được ăn nhiều.”

Phương tiệp dư tất nhiên là không dám ép đưa cho nàng, nỗ lực cười cười: “Đúng rồi, muội muội hiện giờ cùng chúng ta cũng không giống nhau, tất nhiên là phải chú ý chút. Mới vừa rồi Hoàng Thượng còn ban thưởng riêng nước anh đào, làm các tỷ tỷ hâm mộ.”

Bên kia nàng Tô tiệp dư cũng cười phụ họa: “Đã ban thưởng nước anh đào, tỷ tỷ kính chén này, dung hoa muội muội đừng có chối từ.”

Bị hai tiệp dư này cho vào tròng.

Chu Anh hiện giờ phân vị không cao, bất quá có hoàng tử trong bụng cho nên mới được sủng ái vài phần, mới vừa rồi liền mượn cơ hội thoái thác Phương tiệp dư ăn bánh kia, nếu hiện nay chống đẩy nhiều hơn nữa, lại ngại bị mang tiếng cao quý lãnh diễm.

Nàng đem nước anh đào chua ngọt ngon miệng uống một hơi cạn sạch bày ra thành ý: “Tỷ tỷ mời rượu, là vinh hạnh của muội muội.”

Loại yến hội này tựa như bữa tiệc rượu hiện đại, một khi có chỗ hổng, công kích từ bốn phương tám hướng liền tới rào rạt. Sau Tô tiệp dư, Phương tiệp dư liền ra trận, lập tức Trương thái nữ, Từ thừa huy, thậm chí là Tiêu sung nghi đều đứng dậy lại đây mời rượu, nói cát tường thập phần có thứ tự, làm nàng khó có thể chống đỡ. Vai diễn Chu Anh hiện giờ là người phụ nữ không nhiều tâm cơ, chỉ có thể ngây ngốc ai đến cũng không – cự tuyệt, bớt thời giờ hướng tới Gia Nguyên đế bên kia, quăng đi đôi mắt nhỏ vô tội cầu cứu.

Cách cũng không gần, nhưng Khuyết Tĩnh Hàn giống như cảm nhận được ý niệm của nàng, đặt chén xuống. Hắn một thân long bào cửu long tường vân, ở dưới ánh trăng càng có vẻ cả người uyên đình nhạc trì*, trên mặt hắn cười như gió xuân: “Thư dung hoa đang cố kỵ đứa nhỏ của trẫm, một chén này trẫm liền thay nàng uống, chư vị ái phi có gì dị nghị không?”

*uyên đình nhạc trì: hồ sâu, núi Nhạc-núi Ngũ Nhạc trong đ1o có núi Thái Sơn, ý nóithâm sâu khó dò, vững vàng không lay chuyển được

Câu hỏi này thật dư thừa, Hoàng Đế đều tự thân xuất mã, mặc cho ai có dị nghị cũng chỉ có thể nuốt xuống.

Trong hậu cung chỉ có một Hoàng Đế, tôn quý là Hoàng Hậu, ti tiện là thái giám cung nữ, ánh mắt đều là vòng quanh một vị quân chủ cao nhất này mà thôi. Hiện tại hắn ở dưới vạn ánh mắt, cùng Trương quý phi mang hoàng tự đã lớn tháng bị các vị phi tần vây quanh mời rượu mà lại đi giải vây cho nàng – một dung hoa nho nhỏ, hiển nhiên là gọn gàng dứt khoát phô bày thái độ sủng ái đối lập.

Chu Anh theo bản năng nhìn về phía chỗ Trương quý phi, nàng ta giờ phút này mặt không đổi sắc như cũ cùng Hoàng Hậu hàn huyên, rồi miết quá một ánh mắt, ý cười bên trong ẩn ẩn chút khinh miệt cùng đùa cợt.

Chu Anh lơ đểnh thu hồi ánh mắt, nhìn lên Gia Nguyên đế, vẻ


Snack's 1967