
ta .” Lãnh Loan Loan lạnh lùng nói, gương mặt tuyệt mỹ bất động thanh sắc, nhưng là trong lòng lại thầm nghĩ đối sách, bởi vì mang thai, nàng hiện tại không thể sử dụng linh lực, cũng không thể quá khích sử dụng vũ lực, toàn bộ tình huống đối nàng thực bất lợi, bởi vì cục cưng, nàng bị vây trong bị động.
“Tiểu nha đầu, làm đồ đệ của ta có cái gì không tốt?” Tô Viễn Hành trừng mắt nhìn Lãnh Loan Loan,“Chỉ cần các ngươi làm đồ đệ của ta, ta nhất định đem võ học sở học suốt đời không chút nào giữ lại dạy cho các ngươi.”
“Ta mang thai , không thích hợp luyện võ.” Lãnh Loan Loan liếc mắt nhìn hắn,“Nói sau, ngươi xác định ngươi đánh với ta sao?”
“Ngươi –” Tô Viễn Hành thật sự không muốn bỏ một người cuồng ngạo như mình, đôi mắt hắn đảo qua bụng của nàng, đột nhiên có chủ ý mới.
“Ha ha ha, ngươi mang thai rất tốt a. Chờ ngươi đem đứa nhỏ sinh ra, ta ngay cả hắn cùng dạy. Ta tin tưởng đồ tôn khẳng định cũng thực vĩ đại.”
Q.2 – Chương 128: Nhiều Người Lo Lắng
Trong Tướng quân phủ
“Tướng quân, tướng quân, không tốt , không tốt ……”
Quản gia mặc quần áo màu xanh vội vàng chạy vào trong phủ, trên gương mặt cương nghị tràn đầy kinh hoảng, vẻ mặt luống cuống hiếm khi xuất hiện khiến cho những hạ nhân trong phủ đều ghé mắt nhìn, âm thanh kinh hoảng cũng xé rách bầu không khí yên tĩnh.
“Chuyện gì hoang mang rối loạn như vậy ?”
Lãnh Bùi Xa cùng Lãnh Đình Dực từ đại sảnh đi ra, mới vừa rồi hai người đang nói chuyện trước đây của Loan Loan cho nhau nghe. Một nữ nhi, hai người phụ thân yêu thương nàng sâu sắc, là duyên, cũng là phận.
“Tướng quân, Lãnh gia, tam tiểu thư mất tích .” Quản gia đứng lại, thở phì phò trả lời. Đôi mắt thâm thúy còn còn sót lại kinh hoảng cùng lo lắng.
“Cái gì?”
Lãnh Bùi Xa cùng Lãnh Đình Dực kinh hãi ra tiếng, hai mặt nhìn nhau. Đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự lo lắng, sau đó Lãnh Bùi Xa vung tà áo màu xanh, trên gương mắt tuấn mỹ ngưng kết một tầng băng sương, đôi mắt thâm thúy nhìn quản gia, mang theo liệt khí cùng áp bách:
“Nói rõ ràng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Đang tốt lành , Loan Loan làm sao có tể mất tích? Nàng không phải cùng đám người Hoàng Thượng ở cùng một chỗ sao?
“Trong cung vừa mới truyền đến tin tức, nói Hoàng Thượng truyền thư hồi cung bảo Trù Vương gia hạ chỉ các nơi tìm kiếm hoàng hậu nương nương.” Quản gia lau mồ hôi, cũng bị tin tức này dọa sợ không nhẹ. Hoàng hậu của một quốc gia đột nhiên mất tích, đó là một đại sự a! Huống chi hoàng hậu là người mà hắn nhìn từ bé đến lớn,sự quan tâm, lo lắng của hắn cũng sâu hơn người khác.
“Cái quỷ gì vậy ? Loan Loan làm sao có thể mất tích?” Lãnh Đình Dực nhíu mày, như thế nào cũng không tin tưởng việc đứa con gái lợi hại của mình lại có thể vô cớ mất tích? Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
“Hiện tại mấu chốt là phải tìm được Loan Loan những cái khác liền nói sau.” Lãnh Bùi Xa cũng nhíu mày, chưa từng nghĩ nữ nhi không gì có thể không làm được lại có một ngày mất tích? Là âm mưu của người khác, hay là có ẩn tình khác?
“Ta hiện tại phải đi chuẩn bị.” Lãnh Đình Dực nheo mắt, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo. Mặc kệ như thế nào trước tìm được Loan Loan quan trọng hơn, huống chi nàng hiện tại còn có mang cục cưng, hắn cũng không thể làm cho nữ nhi cùng ngoại tôn [ nữ '> gặp chuyện không may. Nếu là có người ác ý tính kế nữ nhi, hắn nhất định sẽ khiến cho người đó phải trả một cái giá rất đắt.
“Ta đi lệnh cho Trình Khải hỗ trợ cùng nhau tìm kiếm.” Lãnh Bùi Xa hướng hắn gật gật đầu, hướng hạ nhân phân phó người đi tìm Nguyễn Dật Ảnh và Trình Khải
Sau nửa canh giờ, Lâm Trình Khải cùng Nguyễn Dật Ảnh vội vàng chạy tới.
“Tướng quân, hoàng hậu nương nương mất tích là thật sao?”
Nguyễn Dật Ảnh một thân áo bào trắng, sợi tóc bay bay, một bước vừa vào đại sảnh liền hỏi. Theo sát ở bên người hắn là Lâm Trình Khải cũng nhếch bạc thần, đôi mắt đạm bạc nhìn hắn.
“Đúng vậy, mới vừa rồi nghe được tin tức này.” Lãnh Bùi Xa nghiêm túc gật đầu,“Khải, Ảnh, các ngươi cho người truyền lệnh xuống, cả nước tìm kiếm hoàng hậu.”
“Vâng.”
Lâm Trình Khải cùng Nguyễn Dật Ảnh hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt ngưng trọng hướng ra ngoài đi.
Hai người sau khi rời đi, Lãnh Đình Dực cũng đã thu thập xong mọi thứ đi ra. Hé ra khuôn mặt tuấn tú giống bị bao vây bởi băng sương vạn năm, lạnh đến dọa người.
“Lãnh huynh, ta chuẩn bị tốt . Ngươi muốn đi cùng ta đi tìm Loan Loan hay là tự mình đi tìm?”
Lãnh Đình Dực đứng ở cửa của đại sảnh, ánh mặt trời nhỏ vụn rơi ở phía sau hắn, có một loại cảm giác áp bách khiến người ta phải e ngại.
“Cùng nhau tìm kiếm đi.” Lãnh bBùi Xa nghĩ Lãnh Đình Dực lo lắng cũng không kém mình, huống chi hắn đối với Thiên Diệu hoàng triều cũng không quen thuộc.
“Tốt.” Lãnh Đình Dực gật gật đầu.
Lãnh Bùi Xa tiến lên, hai cái bóng dáng cao lớn biến mất trong ánh mặt trời.
Hoàng cung.
Ngự thư phòng
Hiên Viên Trù một thân áo trắng thoải mái, tóc đen dài dùng ngọc trâm búi một búi cao, đôi mắt vốn trong suốt tinh tường giờ phút này khiến cho người ta không rõ là đang suy nghĩ gì, gương mặt tuấn mỹ âm trầm dọa người, kh