
đúng như người trong phủ đồn đãi có yêu pháp, là yêu nữ ? Trong lòng không ngừng suy đoán.
“Không nên nghĩ ngợi lung tung.” Lãnh Loan Loan trừng mắt liếc hắn một cái, “Ngươi bị thương, chứng tỏ là ngươi quá yếu. Xem ra còn phải cần tu luyện thêm.”
Bị Lãnh Loan Loan nói rằng hắn năng lực kém, Dạ Thần nhịn không được vội xiết chặt bàn tay. Dù sao thì việc hắn thua trong tay Hắc y nhân là sự thực. Hắn không cam lòng, hắn muốn trở nên cường đại, không để bất luận kẻ nào khi dễ. Đôi con ngươi màu tím lé ra quang mang, hắn muốn làm sát thủ….
Lãnh Loan Loan nhìn ánh mắt hắn đầy kiên định, đêm nay gặp thích khách, e rằng sau này còn phải gặp chuyện như vậy. Nàng đương nhiên là không lo lắng nhưng lại chỉ sợ địch nhân làm thương tổn nhũ mẫu. Có lẽ đây là lúc mình phải thành lập một phương thế lực, để có khả năng tự bảo vệ mình và nhũ mẫu…
“Ta cho ngươi sáu năm.” Lãnh Loan Loan nhìn Dạ Thần nói, “Sáu năm này, không quản ngươi dùng phương pháp gì, nhất định phải làm cho chính mình trở nên cường đại, mới có đủ tư cách đứng ở bên cạnh ta.”
“Được.” Dạ Thần nhìn Lãnh Loan Loan cố sức gật đầu, “Ta nhất định sẽ không để cho tiểu thư thất vọng.”
“Ta mong rằng sáu năm sau khi gặp lại, lúc ấy ngươi đã trở nên cường đại.” Lãnh Loan Loan đôi mắt lóe sáng.”Ngày mai ngươi liền xuất phát, ta sẽ chuẩn bị ngân lượng cho ngươi.”
“Tốt.”
Một tiếng trả lời, một thiếu niên cùng với tiểu nữ nhỏ hứa hẹn tại đây.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng tỏ, bóng cây cối chập chờn, chứng kiến giờ khắc này…
Q.1 – Chương 15: Trò Chơi Kết Thúc
6 năm sau.
Bầu trời trong xanh thăm thẳm, mây trắng lững lờ trôi. Cây cối xanh um tươi tốt, từng đám cỏ xanh mướt, hương hoa tràn ngập không gian.
Phong cảnh vùng ngoại ô thật là thơ mộng, có 2 cỗ kiệu tinh xảo, một trước một sau lướt đi trên đường.
Rèm vải cửa sổ kiệu được vén lên, để lộ ra một khuôn mặt trắng xinh, hồng hào. Mặc dù nhìn mới chỉ tám chín tuổi, nhưng trong tương lai lại có thể trở thành một tuyệt sắc khuynh thành. Đôi mắt mơ màng ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, môi anh đào chín mọng. Khung cảnh thoáng đãng, trong lành, khiến cho lòng cảm thấy vui vẻ thoải mái. Cuối Xuân tháng ba, chính là thời điểm tốt nhất để đi du lịch ngắm cảnh.
“Ngâm Cầm, bảo bọn họ dừng kiệu lại.” Lãnh Loan Loan hướng thiếp thân tỳ nữ đi theo bên cạnh nói.
“Dạ, tiểu thư” Ngâm Cầm gật đầu, “Kiệu phu, dừng kiệu.”
Cỗ kiệu ngừng lại, Lãnh Loan Loan vén rèm đi ra ngoài.
“Có chuyện gì vậy ?” cỗ kiệu phía sau cũng dừng lại, màn kiệu xốc lên, lộ ra nhũ mẫu thân ảnh.
“Nhũ mẫu, ta thấy khí trời thoáng mát trong lành, phong cảnh như bức tranh vậy. Chúng ta hãy ở nơi này nghỉ ngơi một lúc đi.” Ở thời hiện đại, Lãnh Loan Loan luôn luôn chìm trong máu tanh, ở trong giới hắc đạo, hiểm nguy rình rập tứ phía, chứ không được như thế này, nhàn nhã đi chơi hưởng thụ…
“Dạ, nghe theo tiểu thư.” Nhũ mẫu nhìn bầu trời trong xanh nắng ấm, phong cảnh hữu tình, khắp nơi hoa tươi rực rỡ, chim kêu ríu rít. Cũng gật đầu, nàng lão bà tử cũng đã thật nhiều năm không có được đi chơi nhàn nhã như vậy.
“Ngâm Cầm, mau tìm một nơi trống trải sạch sẽ trải khăn ra, rồi đem đồ ăn bày lên.” Lãnh Loan Loan hướng Ngâm Cầm phân phó nói, sau đó lại hướng kiệu phu phất nhẹ tay áo.”Các ngươi cũng đến một bên nghỉ ngơi một chút đi.”
“Cảm ơn tiểu thư.” Kiệu phu hành lễ, rồi đi tới một bên ngồi xuống nghỉ.
“Nhũ mẫu nhìn kìa, cây cải dầu hoa thật là xinh xắn, ánh vàng rực rỡ, một mảng óng ánh vàng trải dài trên mặt đất.” Gió nhẹ lướt qua, khắp nơi cây cải dầu hoa chập chờn, dường như sóng triều cuồn cuộn, trông thật là mỹ lệ.
“Tiểu thư thật là kỳ quái.” Nhũ mẫu buồn cười lắc đầu, “Vị thiên kim nào hầu như cũng đều thích cây hoa Mẫu Đơn cao quý, vậy mà hết lần này tới lần khác tiểu thư lại yêu mến cây cải dầu hoa.”
“Rau xanh, cây cải củ mới là tốt.” Lãnh Loan Loan khẽ nói “Cây Mẫu Đơn có cái gì tốt nào ? Tốt mã dẻ cùi, một điểm cũng không thực dụng.” Cây cải dầu hoa vừa cảnh đẹp ý vui, lại có thể chế dầu, nàng xem ra tuyệt đối không kém đan dược là mấy.
Nhũ mẫu tủm tỉm cười, có Lãnh Loan Loan tiểu thư quán xuyến mọi việc trong phủ, nên nàng cũng được thanh nhàn không ít. Sáu năm, năm tháng trôi qua, nàng cũng không có thay đổi gì mấy. Nhưng Lãnh Loan Loan tiểu thư thì ngược lại, thân người cao lên không ít, dáng dấp cũng càng ngày càng xinh đẹp. Nhưng không có ai dám trêu chọc nàng, vì tính tình của nàng cương liệt lãnh ý. Từ trước đến nay, nàng muốn làm cái gì thì làm cái ấy. Trong phủ lẫn ngoài phủ, mọi người ai cũng đều sợ nàng, ai ai cũng biết rằng toàn bộ gia sản Trấn Bắc tướng quân phủ là do một vị chủ nhân lợi hại quản lý. Nàng làm mọi việc đều tùy tâm sở dục; nếu ai dám chọc tới nàng, thì sẽ bị nàng trừng trị thật thảm thiết. Vì vậy, ở sau lưng nàng, bọn họ đều gọi nàng là tiểu yêu nữ.
“A …” Ngâm Cầm đột nhiên kêu lên sợ hãi, tiếng la vô cùng kinh hoảng, đồ ăn trong tay làm rơi hết xuống đất.
“Có chuyện gì vậy ? Làm sao vậy ?” Kiệu phu nghe được tiếng kêu, đều cuống quít đứng cả lên.
“Ngươi chính là Lãnh Loan Loan ?”
Một hắc y nhân nam tử