
Chiếc ôm từ vệt gió quỷ
Tác giả: Linh Boo (t.boo.kul)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 325664
Bình chọn: 8.5.00/10/566 lượt.
bóng dáng ,thầy giám thị dịu bớt giọng :
– Đông Vy không tới lớp hôm nay à ?
Những cái lắc đầu ngơ ngác kèm theo những câu hỏi hiếu kỳ liên tiếp được tung ra.
– Ơ, em tưởng bạn ấy giúp thầy chứ ?
– Không thấy Đông Vy đâu thầy ạ, Vy cũng không ở văn phòng của thầy ạ ?
Thầy giám thị không đáp lời, chỉ khoát tay, đem ánh mắt dò xét xuyên qua kẽ hở của cửa lớp trước khi xoay người …
***
Hai chiếc lúm đồng tiền hiện rõ trên bầu má mũm mĩm, Tuệ Anh chăm chú xem phim trên máy tính bảng cho tới lúc gót giày của thầy giám thị biến mất, cô liền lên tiếng chất vấn người duy nhất còn lại trong lớp học .
– Cậu lấy hộp quà của tớ ! Trả mau đây !
Thanh Ngân ngoái đầu, mắt mở to như ngạc nhiên lắm.
– Tớ lấy quà của cậu à ?
– Ngoài cậu ra, chẳng ai biết tớ có quà đâu , cho nên, thôi giả vờ đi !
– Tớ chẳng cần giả vờ với cậu. – Hoa khôi xinh đẹp quấn những lọn tóc mềm quanh ngón tay, giọng trơn mượt – Tớ đã lấy nhưng đó không phải của cậu ! Nhím bù xù là cậu à ? Đâu có phải !
– Cậu đã biết những gì ?
Tuệ Anh không vòng vo thêm, xoáy sâu vào nụ cười của Thanh Ngân như muốn xé nát cô bạn ra thành hàng trăm mảnh. Cô không chấp nhận việc người khác dí mũi vào bí mật mà cô đã cố gắng giấu giếm .
– Biết gì ? Biết tất cả mọi món quà đều là của Đông Vy hay …
Thanh Ngân ngắt câu, đem tờ giấy xanh nhạt lên mũi hít nhẹ.
– Hay tớ biết rõ ai là Richard ! Cậu sợ điều này lắm nhỉ ! Tuệ Anh à, cậu giảm cân là vì Richard.
Thanh Ngân đắc thắng, rất dễ để rút ra điều này qua những lần bắt gặp cô bạn mập lén lút giở những hộp quà, dán những tấm thiệp vào một quyển sổ nhỏ.
Tất nhiên, cô bạn lợi dụng lúc lớp học không có ai.
Cách Tuệ Anh dí sát môi vào những tấm thiệp hay bần thần bên những dòng chữ đều đã tố cáo tình cảm của cô mập.
Thanh Ngân đoán chắc là mình không sai, bồi thêm câu gây đau đớn :
– Richard không yêu cậu đâu ,kể cả khi cậu dối trá với Đông Vy hay giảm cân tới nỗi ngất xỉu như hôm bữa !
Tuệ Anh nghiến răng,máu nóng chạy khắp người cô và bốc thẳng lên tận đỉnh đầu. Hai cánh mũi phập phồng với những hơi thở dồn dập.
Tưởng chừng như cô sẽ lao tới cào xé cô nàng hoa khôi nhưng không …Tuệ Anh nói rất khẽ, gần như là mấp máy môi :
– Cậu nghĩ Richard sẽ thuộc về cậu hay sao ? Quên đi, Richard giáng cho cậu một đòn, còn không nhớ hay sao !
– Cậu đã biết những gì ?
Tới lượt Thanh Ngân sửng sốt, cô đã tưởng chỉ mình cô biết tới vụ tấn công hôm ấy ! Rất khó chịu khi phải chia sẻ một bí mật vốn dĩ nên chỉ là bí mật .
– Tớ biết hết ! – Tuệ Anh ném vào người cô bạn chất giọng kiêu ngạo – Đừng tưởng chỉ mình cậu là đi săn lùng những bí mật ! Tớ biết rõ mối quan hệ giữa cậu và Tuấn Dương là anh trai, em gái nhưng cậu luôn cố tình gây hiểu nhầm cho Hạ An!
Thanh Ngân không ngạc nhiên quá nhiều, cô chợt nhận thấy dáng vóc mập mạp của Tuệ Anh là đang đánh lừa thị giác của mọi người xung quanh.
Ít ai chú ý tới một cô nàng mập mạp, ham ăn. Ít ai đề phòng hay đặt mối hồ nghi lên cô mập này !
– Tớ thừa nhận cậu giỏi nếu như cậu biết vì sao tớ muốn Hạ An xa anh trai tớ!
– Đơn giản thôi ! Vì cậu là một kẻ bệnh hoạn, cậu không muốn bất kỳ một ai khác ngoài cậu có được hạnh phúc !
Tuệ Anh bóc mẽ lớp vỏ thuần khiết của cô bạn xinh xắn rồi đột ngột vồ lấy tờ giấy xanh nhạt từ Thanh Ngân.
– Tớ biết hơn cậu ! Tớ biết Richard là ai và anh ấy sẽ thuộc về tớ , Thanh Ngân ạ !
CHIếC ôM Từ VệT GIó QUỷ (CHAP 29-30) (2)
Chap 30 : Không cuốn theo gió.
Đôi lần anh xuất hiện là đôi lần vị yêu tăng vùn vụt . Cô của ngày hôm nay yêu anh nhiều hơn cô của ngày hôm qua. Thậm chí , cả tim và tâm trí của cô đều muốn bội thực vì bị nhồi nhét quá nhiều thứ về anh.
*
Tung chăn, Đông Vy xoa mạnh thái dương vì cơn nhức đầu đang hành hạ cô. Cả người cô ê ẩm , muốn bật dậy khỏi giường cũng thật khó khăn.
Ngoài ô cửa kính, nắng trong veo đã đáp xuống mặt hồ phẳng lặng. Đông Vy nhìn quanh căn nhà nhỏ, mọi vết tích của Hữu Phong đêm qua giờ chỉ nằm trong trí nhớ của cô.
Anh tệ thật !
Lúc mờ sáng, anh buông tay khỏi cô nhưng cô níu lại.
– Thả !
Hữu Phong gằn tiếng, từ giọng nói tới nét mặt của anh đều rất lạnh.
– Cho em hỏi một điều !
Đông Vy nén sợ hãi nhìn thẳng vào mắt anh, cố lục lọi trong màu xám tro chút cảm xúc nào đó .
– Nói đi !
– Anh thích em không ?
Đông Vy nín thở chờ đợi ,thùy não giãn căng hết cỡ như lần nhảy ra chặn trước mũi xe BMW . Cô gái nhỏ không hề buột miệng, cô đ