
ôn Minh, # hoàn toàn, sao con tim mình cứ đập liên hồi vậy, cảm giác âm ấm, pha với cảm giác bình yên, 1 cảm giác lân lân pha với tí gì đó phải chăng là hạnh phúc,hok thể nào, mình chỉ iu Minh thui, mình đang nhầm lẫn Kiệt là MÌnh rùi,hok đc mình hok thể tiếp tục……”-DÒng suy nghĩ của BB vừa dức và lí trí đã chiến thắng, BB đẩy Kiệt ra và vụt chạy, Kiệt ngơ ngát, rùi định đuổi theo nhưng không còn thấy bóng BB đâu nữa Kiệt ngồi ôm đầu đau khổ
-BB chạy đi trong vô thức, con tim cô đang rất đau, cô đang rối bời, cô hok biết tình cảm của cô đối với Kiệt là như thế nào, cô đang hoảng loạn, cô chỉ biết chạy và chạy rùi bỗng……………..
-Xẹt…..Rầm……AAAAAAAAAA……
-Xẹt, 1 đường sáng dài làm sáng cả bầu rời tâm tối……..Rầm, 1 tiếng nổ vang trời, BB hốt hoảng ngồi hụp xuống tay ôm đầu, từng giọt mưa rơi xuống thấm ướt người BB, lạnh. con tim BB đang rất lạnh, BB cần người sưởi ấm cho trái tim băng giá cuả cô ngay lúc này, Hình bóng của ai kia lại xuất hiện trong đầu BB
-Anh đâu rùi, em nhớ anh…….trong tấm trí của BB bây giờ đang rối loạn, hình ảnh người con trai ẩn hiện trong đầu cô, cô hok thể nhận diện chính xác người đó là ai, cô đang đâu khổ, cô cần 1 bờ vai, và rùi hình ảnh người con trai trong đầu cô hiên ra rất rỏ, đó là_ i _ _( là ai All tự đoán nha, Minh Hay Kiệt ???….), rùi bỗng cô cảm thấy nước mưa hok còn rơi lên người cô nữa, trong khi trời đang mưa ầm ầm, cô quay mặt lên nhìn thì thấy……….
-Nhock Khang (All con nhớ nhock Khang hok nhỉ, em út của Kiệt và Lâm ý) đang cầm ô che cho cô
-Nhock khang sao nhock ở đây vậy……-BB nói với giọng khàng đi vì khóc
-Chị băng em nhớ chị……-nhock Khang bỏ ô ôm lấy BB( All đừng ngạt nhiên vì sao nhock Khang nhân ra BB trong khi BB hok còn hình dạng con vịt nữa, vì lúc BB còn làm ở nhà Kiệt thì nhock Khang đã nhìn thấy bộ mặt thật của BB oy’)
-Thôi nín đi, sao nhok lại ở đây-BB dịu dàng hỏi
-Em đi học về, bác tài xế chỡ em về, chạy ngang em gặp chị ngồi đây nên em chạy ra, mà em ghét chị lấm, tự nhiên chị bỏ đi ah’, em đã quay tưng bừng khi mama đuổi chị ah’, em ghét mama,. Em ghét chị lun-Nhok Khang phụng phịu nói, Khiến BB bật cười
-Ủa mà chị tấm mưa hã-nhok Khang ngây ngô hỏi
-Uhm’, thui nhok về nhà đi thây đồ, người ướt hết rùi, kẻo bệnh đấy-BB nhìn nhok Khang trìu mến
-Hok, Chị băng về nhà chơi với em đi……-Nhok khang nũng nịu
-Để khi # y, giờ chị có việc rùi-BB nói xạo với nhok Khang vì ngại có bà chủ ở nhà
-Hok, em muốn chị về nhà chơi với em cơ……-Nhok khang òa khóc
-Hok nghe lời chị phải hok, về nhà đi kẻo mama lo đó-BB làn mặt lạnh với nhok khang
-HỨc…hức…mama đi công tác ời, anh 2 với anh 3 đi đâu mất ời, còn nhok Khang với bà zu’ ah’, ma’ ba’ zu’ hok chịu chơi với nhok, chị băng cũng hok chịu nữa ,hức…hức…-nhok khang khóc nức nở, khiến BB mềm lòng
-Thui đc rùi nhok con…….-BB nói rùi nhok khang nín khóc ngây tức khắc
-Yeahhhhhhhhhhh, về nhà thui………-Nhok khang kéo tay BB lại xe rùi bác tài xế đưa cả hai về nhà
**************
-Tại nhà của Khánh
-MẦy có phải là con người hay hok, thấy em mầy bị người ta rạch mặt mà hok cứu còn xuối thêm nữa, mầy coi mặt của em gái mầy đi……-papa Khánh quát lên
-Là tự nó chuôt lấy, ai bảo nó hại người ta trước-Khánh với với bộ mặt lạnh lùng vô đối
-Mầy, đồ cái thằng trới đánh…….-mama Khánh tức hok nói lên lời
-Khánh cười nhếch môi rùi bỏ đi lên Phòng
-Hức hức, pama thấy chưa, anh 2 mê con wy~ cái đó mà bỏ con ra nông nỏi này nak’, còn gì nhan sắt trời phú của con nữa( ối hàn)-T.Uyễn khóc nức nở
-Con yên tâm đi, để mama đt cho dì con, dì con làm trong khoa thẩm mỹ mà hok sao đâu con.-mama T.Uyễn nói rùi đt cho di’ nó
–
-$%^&$%^&&*&%^&%^&*………-Mama T.Uyễn nói luyên thuyên
–< Ai cả gan rạch mặt cháu cưng của em vậy>-dì của T.uyễn nói với vẽ tức giận
-Để nói sao, bây giờ em qua làm phẩu thuật cho T.Uyễn đi, vết thương có vẽ nặng lấm-mama T.Uyễn sục sụi
–
-“All còn nhớ dì của con T.Uyễn là ai hok, là mụ dì ghẽ cuả BB ý, dài về sau dì cháu con T.Uyễn sẽ gây ra chuyện gì nữa thì…..đọc rùi sẽ biết”
***************************
-Tại nhà nhok Khang
-Chị băng ơi, nhok Khang thây đồ xong rùi nak’…-nhok khang chạy lon ton qua
phòng của BB ( cái phòng mà lúc trước BB ở khi còn làm ở đây), BB thì cũng vừa mới thay đồ xong, BB bận đồ của Osin trong nhà do bà zu’ đưa cho
-Đầu ướt nhẹp kìa lại đây chị lau cho-BB dịu dàng nói, rùi nhok Khang hí hởn chạy lại,BB lấy khăn nhẹ nhàn lau tóc cho nhok khang, cứ như mẹ lau tóc cho con vậy
-Ma’ chị băng nak’, lúc chị đi rùi anh 3 buồn lấm ah’, ảnh hay vào phòng của chị khóc 1 mình hoài ah’, nhok khang dỗ hoài hok đc, anh 3 mít ướt ghê-Nhok khang phụng phịu nói, làm BB hơi chạnh lòng
-vậy ah’.-BB nói giọng buồn
-mà còn nữa nha, anh 3 hư lấm ah’, tối ngày cằm máy ảnh chụp lén chị hoài ah’, ma’ toan’ lúc chị đang ngồi nhìn trời hay là đang ngũ hok ah’.-Nhok Khang lại vô tư nói
-Sao, nhok biết-BB bất ngờ
-chị đi theo em….-Nhok Khang nói rùi kéo BB qua Phòng của Kiệt, đúng như lời Khang nói, trong phòng cảu Kiệt có rất nhìu hình của BB
-“Kiệt chụp khi nào sao