Chị! Em cảm nắng rồi!!!

Chị! Em cảm nắng rồi!!!

Tác giả: peifangqiao

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326154

Bình chọn: 10.00/10/615 lượt.

nh thép, mạnh mẽ từ phía sau, làm ngưng mọi hoạt động. Bọn gây sự quay đầu lại tìm thủ phạm, còn Hải thì ôm trán nhăn nhó khổ sở, khẽ lầu bầu:

– Không phải chứ???? Sao lại xuất hiện vào lúc này????

Chị! Em cảm nắng rồi – Chương 56

Hân đứng chống hông, oai phong lẫm liệt nhìn mấy tên cao to gấp mấy mình, không chút sợ hãi trong hành động, còn trong suy nghĩ và….ánh mắt thì không ai đảm bảo không có ^^

Tên đứng đầu, nhìn Hân săm soi một hồi, sau đó ôm bụng cười ngặt nghẽo, mấy tên khác cũng thi nhau cười theo y như lũ hít phải N2O, chỉ có nạn nhân Hải ôm đầu khổ sở. Nhận thức (sai lầm) tình hình, Hân lại tiếp tục tiến tới, nói lớn tiếng:

– Mấy anh định cậy đông bắt nạt yếu hả? có muốn tôi báo lên ban tổ chức việc cố ý đả thương đội đối thủ không? Đảm bảo sẽ bị đình chỉ thi đấu, chưa nói đến việc có thể ảnh hưởng đến trường các anh!

Mấy tên đó bắt đầu ngừng cười khi nghe Hân đe dọa. Đây vốn là 1 trong những hành vi kỷ luật hàng đầu của các mùa giải thi đấu trong thành phố, vì tệ nạn “thảm sát” chủ lực các đội xảy ra quá nhiều nên từ quy định ngầm giữa các trường đã được trở thành quy định chính thức. Bất cứ ai có hành vi gây thương tích cho đội đối thủ, trường đó sẽ bị cấm thi đấu trong 1 năm, giải xuân giải hè gì cũng dẹp hết.

Hân thấy ngón đòn mình đưa có hiệu quả, vênh mặt tự đắc, tiếp tục lên giọng lấy uy:

– Nếu các anh chịu rút êm, thì hai bên coi như chưa có chuyện gì xảy ra hết, ai cũng có lợi! Đồng ý chứ? Quyết định vậy đi!

Hân đi nhanh tới chỗ Hải, nắm tay cậu định bụng kéo đi, nhưng người tính không bằng….côn đồ tính, mấy tên đó nhất quyết không để cả hai thoát. Tên cầm đầu gằn giọng:

– Được lắm cô em, dám đe dọa cả tao hả? Chỉ cần cô em cũng bị bịt miệng, còn miệng nào đi tố cáo nữa, đúng chứ?

Hân lạnh tóc gáy. Cứ ngỡ mấy tên đó sẽ im ỉm đi, ai dè hắn dám quay ngược lại, đe dọa cả cô!!!! Hân nuốt khan, khẽ nói:

– Định làm gì? Tôi có võ đấy nhé! Đai đen Karrate đấy nhé!

– Karate???? Anh mày trong đội tuyển chính thức của taekwondo đây này, thử xem võ nào cao hơn!

Tên cầm đầu nhếch mép cười khinh thường, đối với con nhóc loắt choắt trước mặt dù cho có võ thật cũng không đủ sức uy hiếp, nói chi đến việc hắn thật sự trong đội tuyển taekwondo chứ. Dứt lời, mấy tên bắt đầu xông lên. hân đến nước này không còn giả bộ mạnh mẽ nữa, nhanh chân tháo chạy, vẫn không quên kéo theo Hải. Thế là cảnh tượng 5 rượt hai diễn ra rất chi là xôm tụ ở sau sân vận động. Trận cầu phía trước quá ồn ào, không ai để tâm đến cái góc khuất nho nhỏ này cả.

Chạy thoát thì còn gì là thú vị nhỉ ^^. Chẳng mấy chốc, Hân đâm đầu vào ngõ cụt, nhanh chóng bị mấy tên kia bao vây trở lại. Hân mím chặt môi, nhìn tên cầm đầu, giận dữ. Ép mãi cũng phải phản kháng. Hân buông tay trong cái sững sờ của Hải, tiến lên phía trước dưới con mắt ngạc nhiên của cả đám gây sự. Hân mỉm cười thật tươi….đánh lạc hướng rồi nhanh như cắt, giơ chân…..đạp vào “chỗ hiểm” của bất kỳ thằng nào trong tầm ngắm.

Tận mắt thấy hai đứa đàn em phải quỳ xuống nhăn nhó đau khổ, tên cầm đầu mặt đỏ bừng bừng, lao đến giơ cao chân hướng Hân đạp tới. Hân không kịp phản ứng lại sau cú song cước, chỉ biết cúi xuống ôm đầu. Thế nhưng 1 bóng đen vụt đến ôm chặt Hân, khẽ xoay người, giơ lưng hứng trọn cú đá nặng ký của tên đó.

Hân sửng sốt quên cả phòng bị, nhìn Hải khẽ nhíu mày sau cú đạp, đứng hình vài giây, rồi ra sức mắng mỏ:

– Ngốc vậy hả? Sao lại xông ra làm gì?????

Bản thân Hân không thể xác định được mình mắng Hải là do nổi cáu thật sự hay vì lo lắng cho cậu, thấy cậu đỡ đòn giúp mình không mảy may suy nghĩ. Hải mỉm cười, không tức giận chút nào trước câu mắng nếu là mọi khi sẽ trả đủ cho Hân, chỉ nhẹ nhàng đáp:

– Bọn chúng gây sự với tôi, tôi sẽ giải quyết. Tôi nhất định không để Hân bị thương đâu!!

Vỗ nhẹ hai cái vào vai Hân, Hải đứng dậy, che chắn cho Hân đứng sau bằng toàn bộ thân mình, lạnh lùng đối diện với 3 tên còn lại, khẽ hất mặt:

– Giỏi thì xông lên hết đi!

Chẳng khác gì thêm củi vào đống lửa đang cháy phừng phừng, ba tên còn lại nhào đến như bò tót thấy tấ vải đỏ. Hải vẫn không xê dịch, ánh mắt sắc bén nhìn dối phương. Khi tên bên trái giơ cú đạp, cậu khẽ lắc mình né tránh rồi thuận đà giơ tay táng thẳng vào gáy khiến hắn ngã sấp xuống đất. Tên bên phải hướng cú đấm về mặt cậu, nhanh chóng bị đôi chân dài gạt mạnh, mất đà ngã nhào xuống. Chỉ còn tên cầm đầu. 1 chọi 1. Hân nhìn Hải không chớp, quen nhau bao lâu, nhưng cô không hề biết cậu có võ. Quên đi hoàn cảnh hiện tại, Hân trầm trồ xem vở kịch hành động nghẹt thở trước mặt, ánh mắt sáng lên vì háo hức, sung sướng (bó tay =_=).

Hải cùng tên cầm đầu đánh qua đánh lại, cả hai đều ra tay cực chuẩn, né đòn cực nhanh. Cứ dây dưa kéo dài. Mắt Hân khẽ liếc thấy đám kia chuẩn bị bò dậy đánh tiếp, cô nhanh tay nhanh mắt vớ lấy tập hồ sơ mình cầm theo, tranh thủ đánh tới tấp vào mặt bọn kia, chân cũng đá không ngừng vào cái gọi là….”điểm yếu của con trai” không thương tiếc, miệng không ngừng rủa: “Cho chúng mày tuyệt tử tuyệt tôn luôn”

Đến khi sức cùng lực kiệt, Hải cũng kết thúc trận đánh.


XtGem Forum catalog