Insane
Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Chàng Hoàng Tử trong giấc mơ

Tác giả: Jin Zhi Rim (a.k.a Cành cây khô =.=!)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210064

Bình chọn: 10.00/10/1006 lượt.

ng vội tay khỏi người anh cố gắng bình tĩnh. Cô bé cười khổ sở khi chân mình lại gác lên người anh

Puny thầm cảm tạ trời đất vì anh chưa dậy. Cô từ từ đẩy anh nằm ngửa ra và cố gắng đi ra ngoài trước khi anh dậy

Giờ thì cả hai đang chuẩn bị ăn mì… Về cơ bản là ngoài mì ra thì cô bé sẽ chẳng nấu nổi món nào ra hồn hết!

Kính coong – Tiếng chuông cửa lạ lùng vang lên

Puny còn tưởng mình nghe nhầm. Ở căn nhà này ngoài mẹ cô và mới đây nhất là Vyl biết thì còn ai nữa!

Cô bé vừa mở cửa ra thì người đó đã lao thẳng vào trong nhà!

***********

Viết chap này đau tim lắm đó và cũng mệt lắm đó >//<

Nó là chap Rim gộp từ 3 chap nhỏ nên viết mất nhiều thời gian nên m.ng đừng trách tội em nó :33~

Mà đổi cách xưng hô đã thấy sến súa rồi

À mà có ai biết cái người xông thẳng vào nhà là ai không ^O^

CHAP 49: BỮA TIỆC BẤT NGỜ

Chap 49: Bữa tiệc bất ngờ

– Cậu chủ!

Tiếng của Ryo làm Vyl giật nảy mình . Anh quay đầu lại ngạc nhiên

– Ơ! Anh Ryo !Sao anh đến đây được vậy? – Tiếng nói cất lên là của Puny

Cô bé hơi bất ngờ với cái hành động phi thẳng vào nhà của Ryo!

– Tôi hỏi mẹ cô nên mới tới được đây. Cậu chủ chắc làm phiền tới cô rồi!Xin lỗi nhé! – Ryo nhẹ giọng

Puny vừa lắc đầu đáp lại thì Vyl lên tiếng:

– Không biết ai phiền ai !

Cô bé mím môi chịu đựng. Anh cứ thích làm người ta điên lên mới chịu sao?

– Cậu chủ! Cậu tính không về nhà?

– Anh ấy sẽ về ngay thôi! – Puny lại đáp thay vì biết anh sẽ lại cười khẩy hoặc im lặng không nói gì

Trước khi chính thức làm quản lí dài hạn ở nhà Vyl, Ryo đã biết cái sự cố chấp của Vyl qua lời kể của bà chủ

Vyl thay 5 người quản lí trong vòng 1 tuần. Lúc đầu, anh nghĩ sẽ cũng như những người kia tự động bỏ việc. Ai ngờ tiếp xúc quen với Vyl anh nhận ra Vyl là chàng trai tuy cố chấp nhưng trong lòng mang một sự ấm áp và tốt bụng vô cùng. Từ đó, anh chăm sóc cho Vyl. Quen rồi thì thi thoảng trách móc Vyl vài câu, nhiều khi anh gây chuyện thì đi giải quyết, không về nhà thì phải đi tìm cho bằng được

Đó là công việc của người quản lí!

Gào thét, năn nỉ mãi Vyl không chịu về Ryo đành về một mình!

* * *

Vừa về tới nhà tiếng khóc từ phòng khách vọng ra làm Vyl ngán ngẩm.Anh ghét nhất chính là tiếng khóc!

Anh đi vào trong nhà lên tiếng:

– Ryo! Anh làm cái gì mà ồn ào thế hả?

Anh quản lí nghe tiếng vội vàng chạy ra:

– Cậu chủ!Về rồi sao?

– Chứ không về thì đứng được ở đây chắc!

– . . . Cậu có cần bắt bẻ thế không?!

Ryo có vẻ rất thận trọng và nhỏ nhẹ lên tiếng:

– Cậu chủ! Bà chủ về rồi .Hơn thế nữa. . .

Chưa nói dứt câu mẹ của Vyl đã lao ra ngoài ôm chầm lấy cậu con trai khóc lóc thảm thương hơn khi nãy! Anh ngạc nhiên chưa kịp hỏi bà đã kêu gào:

– Con trai mẹ! Hu hu hu! Con nhất định phải làm chủ cho mẹ!

Anh vẫn vô cùng khó hiểu:

– Rốt cuộc mẹ có chuyện gì?

– Bố con… Ông ấy dám đổi thư kí mà mẹ nhọc công tìm kiếm! Cô thư kí mới rất xinh đẹp… hức…hức và trẻ nữa .Cô ta sao có thể ở cạnh bố con chứ. Cô ta thấy bố con đẹp trai như vậy chắc chắn sẽ giở trò mà.Nói xem mẹ sao chịu được đây!

Anh tạm thời hiểu nguyên do.Vỗ vai an ủi bà 1 lúc anh cũng không biết phải làm sao.Thư kí là do bố lựa chọn chứ đâu phải việc mình nên xen vào .Nếu bố thực sự nghiêm túc lẽ nào chỉ vì thư kí mà lạnh nhạt gia đình

Buông Vyl ra bà vẫn thút thít khóc.Anh quản lí ngồi bên cạnh thi thoảng lại đưa giấy cho bà lau nước mắt!

– Ryo! Anh thấy ông ấy có sai không cơ chứ!? Tôi biết phải làm sao?

– Không sai – Anh quản lí buột miệng

Nghe thế bà càng gào khóc làm Ryo khó xử vội biện bạch:

– Ý tôi là không sai mới lạ đó bà chủ!

Bà gật gật đầu. Vỗ vai anh:

– Chỉ có anh mới hiểu tôi!

– Không lẽ bà chủ chỉ vì ông chủ mời cô thư kí mới về mà giận sao?Thư kí đương nhiên phải trẻ và xinh rồi!

– Không những thế. Ông ấy dám trách móc tôi vì mắng cô ta. Trời ạ. Nếu như thế chẳng phải ông ấy dám bỏ tôi đến với cô ta !

– Không có chuyện đó đâu thưa bà chủ!Ông ấy chắc có lí do gì đó mới đổi thư kí

– Không thể. Tôi đã chọn rất kĩ mới chọn được thư kí nghiêm túc trong công việc,không quan tâm quá mức tới ông ấy ,còn rất đẹp trai!

Đang uống nước nên Vyl suýt thì phun hết ra.Còn Ryo thì chỉ biết cười đau khổ cho ông chủ!

Nếu đã là thư kí nam mấy việc pha trà, chăm lo sức khỏe của giám đốc liệu có được đảm bảo. Hay là thi thoảng thay vì cho đường anh ta cho muối, thay vì đặt trà lên bàn anh ta lại đổ nguyên cả cốc lên người Tổng giám đốc!

– Bà chủ à.Thực ra là nam sẽ không thích hợp làm thư kí đâu! Thiết nghĩ bà nên hiểu cho ông chủ!

– Tôi nhất quyết không bỏ qua. Ít nhất cũng nên giải thích chứ! Mặc kệ ông ta! Ngày mai có buổi tiệc ở công ti Star là công ti đối tác mới của chúng ta. Anh chuẩn bị kĩ lưỡng đấy!

Ryo gật nhẹ đầu. Đợi bà Vân lên phòng anh mới đi sang chỗ Vyl ngồi nhẹ nhàng:

– Cậu chủ!

– Sao?

– Ngày mai cậu có thể đi cùng bà chủ tới buổi tiệc đó

– Không thể

– Cậu không đi bà chủ sẽ bị họ khinh thường đấy! Mấy bà chủ doanh nghiệp đằng trước thì cười nịnh hót sau lưng không ngừng chê trách bà chủ không có con trai quan tâm.Cậu phải đi để cho họ thấy cậu hơn hẳn lũ con trai vô dụ