
kéo cô ấy ra khỏi cuộc đời tao không ?”- mặt Tuấn hiện lên 1 nụ cười của 1 ác quỷ …
-Hắn lao xe nhanh ngang qua Tuấn không ngại để lại 1 ánh nhìn khiếm nhã như 1 sự bất cần và hãy cẩn thận hắn .
“Làm gì vậy ! Anh nghĩ anh là ai mà lại cóa thể hành động trơ trẻn như vậy ?”- Nóa cố gắng không khóc nhưng mà tại sao nóa cứ khóc trước mặt hắn , nóa trách nóa wá yếu đuối …
“Đã bảo là không được đi vs tên kia mà vẫn cứ ngoang cố àh .”- Mặt hắn lạnh không ngước nhìn nóa mắt hắn chau lại lộ vẻ tức tói .
“Vậy còn anh ! Tay trong tay 1 ng’ con gái khác thì sao ?”- Mặt nóa nước mắt ràng rụa như 1 sự cầu khẩn hãy cho nóa 1 lời giải thích .
“Cái gì ? Ai nói ?”- Hắn đột ngột dừng xe quay sang nhìn nóa như là ng’ bị oan .
“Chính mắt tôi đã thấy …”- Mắt nóa không thôi nhìn hắn .
“…Àh ! Vậy ra cô nghĩ cô ta là bồ tôi àh . Cô đúng là đồ mít ướt …”- Hắn vừa nói vừa lấy tay xoa vào mắt nóa như muốn chùi đi những giọt nước mắt ngắn dài trên mặt nóa vậy.
“Vậy … Vậy cô gái đóa là ai ?”- Nóa ngưng khóc bật hẳng ng’ dzậy .
“Bồ ba tôi đấy “- Hắn cười nhếch mép quay sang phía trước gương mặt lạnh.
-Nóa dần hiểu ra vấn đề , điều cóa thể làm cho hắn lúc này là làm chảy cái tản băng trong con ng’ hắn , nóa ôm hắn thì thầm vs hắn những suy nghĩ của nóa .
Hắn không kháng cự , hắn như cóa 1 chỗ dựa tinh thần mà đã lâu hắn không còn cảm nhận được điều đóa nữa …
Sau khi tắm xong nó cãm thấy thoãi mái hẵn…
“Haizzzz!”-Nó vươn vai rồi oáp 1 cái thật kêu.Nó nằm phịch trên chiếc giường bé bé cũa nó.
-“Nhìn cậu ta như vậy mà cũng thật tội nghiệp.Mà mẹ cậu ta dâu nhỉ…?”-Nó nghĩ về hắn mặt nó đâm chiêu…
RING!RING-Nó giật mình và ngừng ngay dòng suy nghỉ đang giang dở cũa nó.
“A lô!”-Nó gấp gáp đáp
“Sao bắt mày lâu thế?lại đang ở vs tên kia à?”-Hắn quát lên trong điện thoại,khiến nó rớt lăng xuống giường.
-“Ai nói chứ,người ta đang at home mà?”-Nó giằng giọng…vì hắn suốt ngày nghi ngờ nó thôi.
“Làm gì dữ vậy,mai nhớ đem cơm sáng đó.!”-Hắn nói 1 cach bình thản pha chút tiếng cười …
“tại sao lại phải làm đồ ăn sáng chứ ?”- Mặt noá lộ vẻ ngạc nhiên .
-“Tại sao lại hok , chẳng phải cô đã đồng ý làm nô lệ cho tôi rồi àh .”
“Cái gì ?”- Noá nhớ lại wá khứ , trở về vs thực tại noá thiết nghĩ không fải là …
-“Mới hum wa thuj màk đã wên nhanh vậy sao ? không ngờ trí nhớ cô tệ thật đấy “- Hắn nói vs vẻ mặt thích thú cử chỉ lời nói khiêu chiến , noá bực .
“Được ! nếu anh muốn tôi làm thì tôi sẽ làm”- mặt noá hiện lên 1 nụ cười nham hiểm rồi cúp máy cái rụp .
……………………………………………………………………. Sáng hôm nay noá dzậy sớm hơn mọi khi , noá làm những món ăn mà mẹ noá thấy đều xanh mặt .
“Cái này mà để cho ng’ ăn àh ?”- Mẹ noá hớt hải nói.
“Đâu fải con ăn đâu màk con fải lo .”- Noá vừa cười vừa cầm cái đũa cái chảo ,mặt nó ngố trông thấy rõ.
Hôm nay tâm trạng noá vui lạ,có thể nó đang dần dần đc hiểu hắn hơn chăng.Nó đi và lẩm nhẫm trong miệng noá câu hát.Cứ ngỡ mọi chuyện sẽ ỗn nhưng ko phải vậy nó ko biết có người đang đọi nó.
Đang hì hụt bước lên cầu thang,nó bất ngờ bị bao vây bởi nhóm nữ khá nỗi cũa trường…
“Cuối cùng cũng gặp mày rồi nhỉ.?Tao đa hỏi thăm mày thì mày nên tự động biết chứ?phải để tao tới mới chịu buông tha Trịnh Khải Vân của tao àh .”- Gia Hân cô ta nói trong giọng bực tức và ganh tức…
-Nó biết đụng đến đàn chị cũa trường là ko yên,…,nhưng hắn là người nó thích ko lẻ nó lại vì Gia Hân mà từ bỏ hắn.
“Hình như có sự hiễu lầm ở đây?tôi chưa bao giờ làm wen vs Khải Vân .Chính anh ấy đã ngỏ lời vs tôi trc cơ mà?”-Nó nói vs vẻ mặt nghiêm túc,nhìn thẳng mắt Gia Ngân nó biết bây giờ hẳn cô ta đang tức lắm.
“Mày còn trả treo à….”-Nói đi đôi vs hành động cô ta zdơ tay tát nó…nhưng mà…
-“Cô nghĩ cô đang làm gì vậy hả?”-cánh tay Gia Ngân bi siết chặt…
“a…aa….a đau….”-Cô ta bắt đầu thấy sợ,gương mặt cô ta ước đãm mồ hôi.Hắn nắm quá chặt,cô ta cố kéo ra khỏi nhưng vẫn bất lực…
-“Nói cho mà biết,đùng nghĩ cô ko thể ko bị đuổi khỏi trường này.Nếu cô nghĩ vậy thì đa lầm rồi!”-Hắn trừng mắt nhìn cô ta như sự đe doạ và cảnh báo vs những đúa bạn cũa cô ta.
_Cô ta bỏ đi.Nói đúng hơn là bỏ chạy gương mặt hớt hải cũa cô ta khiến những người chứng kiến đều ôm bụng cười.
Linh Đan lo lắng chay lại chỗ nó hỏi nó có bị gì ko.Nó cười trừ rồi way mặt nhìn về phía hắn…nó nhìn lại hộp cơm đang cầm trên tay.
“Mày giúp tao chuyện này đc ko Linh Đan?”
……………………………………………………………………
RẦM!!!-“Ui zaaaa!vết thương hôm wa chưa hết hôm nay lại thêm vài em nữa…”
Nó leo cổng sau nhưng vì bất cẩn bị trượt từ trên xuống wả là buồn thay cho nó…nó nhớ lại…
“Ừm!chiện gì cũng đc hết?”
-“Đừng điểm danh tao nha,tao về nhà có xíu việc,yêu mày!!!”-Nó kiss gió con bạn nó rồi te te te bỏ đi.
Về tới nhà nó ko sợ bị mẹ bắc gặp nó thừa biết giờ này mẹ nó đangđi công tác tận bên Hà Nội,ba thì càng hiếm hoi.
Sau 1 tiếng kì công nó cũng hoàn thành món ăn sáng nhìn sõ bộ thì tạm ổn hõn cái đầu nó làm…về sau chắc ai cũng biết.
.
Nó nhý 1 điệp viên FBI vậy,hết núp lùm cây thì ko tránh khỏi núp sau thùng rác,thể xác lẫn tinh thần đều bị tra tấn,mém xíu nó xĩu nữa chừng.
…”Ph
Cùng chuyên mục
Chuyện được yêu thích
-
KHI........TIỂU THƯ VÀ HOÀNG TỬ ĐI HỌC Zenny Nguyễn (Gấu Sociu or Gấu Sociu's) Truyện kiếm hiệp