
tỵ!
Hắn ghen tỵ với Phương Lam có năng lực nháy mắt có thể khiến cô an tâm, hắn ghen tỵ sự tín nhiệm của cô với Phương Lam, lại càng ghen tỵ với quan hệ nhiều năm của các cô. Cho nên không tự chủ liền nghĩ, nếu đổi lại là hắn thì thật tốt, nếu như hắn cũng có loại năng lực này thì thật tốt, nếu như hắn cũng có thể từ nhỏ cùng cô lớn lên thì tốt bao nhiêu.
“Chúng ta đi vào chờ thôi, tiểu Lam nhất định có thể rất nhanh tìm được Thiên Tân !” Tử Thất Thất khẽ cười, nhẹ nhàng kéo tay của hắn, xoay người đi trở về phòng bệnh.
Mặc Tử Hàn trên mặt mơ hồ có chút hờn dỗi.
※※※
Mặt khác
Chung trạch
Kim Hâm, Hỏa Diễm, Thổ Nghiêu, ba người chia ra đi ba chiếc xe tới trước biệt thự của Chung Khuê. Ba người bọn họ cùng tắt động cơ, cùng mở cửa xe, cùng bước xuống xe, mà ba người bọn họ đều mặc âu phục màu đen giống nhau, ngay cả vẻ mặt cũng là giống nhau như đúc, lạnh, như, băng.
CHƯƠNG 248: MỘT LỜI THỨC TỈNH NGƯỜI TRONG MỘNG, TÌM ĐƯỢC THIÊN TÂN!
Ba người cùng nhau đi vào cửa chính biệt thự , là thời điểm đi vào đại sảnh , liền thấy Tần quản gia cùng hai đứa trẻ một nam một nữ đứng ở chính giữa đại sảnh , có lẽ chờ đã lâu.
“Ba vị tiên sinh , xin chào!” Tần quản gia lễ phép khẽ gật đầu , chào hỏi bọn họ.
“Tần quản gia!” Kim Hâm tiến lên một bước , cứng nhắc mà nói “Điện hạ lệnh cho chúng tôi đến đây đón hai đứa trẻ tên là Tuyết Minh cùng Tuyết Lê , kia là bọn họ sao?”
“Đúng vậy!” Tần quản gia trả lời , sau đó vươn tay nói “Đây chính là Tuyết thiếu gia cùng Tuyết tiểu thư!”
“Xin chào!” Tuyết Minh mỉm cười bình tĩnh chào hỏi , tay trái nắm thật chặt tay Tuyết Lê.
Tuyết Lê vẫn y nguyên bộ dạng si si ngốc ngốc, hai mắt trống rỗng nhìn về phía trước , người này thật giống như cái xác không hồn.
Hai mắt Kim Hâm nhìn mặt bọn họ.
Tối hôm qua hắn đã điều tra hai người bọn hắn , cũng từ trong tài liệu xem qua diện mạo của bọn họ , từ Hỏa Diễm cùng Thổ Nghiêu biết được chuyện của tiểu thiếu gia bệnh tim , cho nên hắn biết rõ đứa trẻ tên Tuyết Minh này đối với điện hạ quan trọng cỡ nào.
Đầu tiên hắn hướng về phía Tuyết Minh cung kính khom lưng 90 độ cúi chào , sau đó lạnh lùng nói “Tuyết thiếu gia Xin chào , điện hạ phái chúng tôi đến bảo vệ cậu , cũng là điện hạ phái tới đón cậu cùng Tuyết tiểu thư .”
Điện hạ?
Mặc Tử Hàn?
Tuyết Minh bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mắt cao hơn hai mét này , lại nhìn đến người đứng ở phía sau lưng hắn Hỏa Diễm cùng Thổ Nghiêu , sau đó cười cười nói “Hôm nay tôi làm phiền các anh rồi, chúng ta đi thôi!”
“Dạ!”
“Dạ!”
“Dạ!”
Ba người đồng thanh nói , cứng nhắc lĩnh mệnh.
Tuyết Minh quay đầu nhìn Tuyết Lê cười , sau đó dịu dàng nói với cô “Tuyết Lê , chúng ta đi thôi , chúng ta đi thăm cha mẹ đi!”
Tuyết Lê không có bất kỳ phản ứng , hai mắt trống rỗng vô hồn nhìn về phía trước , tay phải cũng để mặc cho Tuyết Minh dắt , chỉ có hai chân đi theo bước chân của Tuyết Minh , hắn đi một bước , cô đi theo một bước. . . . . .
. . . . . .
Ngoài cửa biệt thự
Kim Hâm mở cửa xe , cung kính khẽ cúi đầu , cứng nhắc nói “Tuyết thiếu gia, Tuyết tiểu thư, mời lên xe!”
“Tuyết Lê, . . . . . . Chúng ta phải ngồi xe rồi !” Tuyết Minh dịu dàng nói xong , hơi nâng tay của mình lên dắt tay của cô , tự mình ngồi vào bên trong phía sau xe , tất cả động tác cũng rất chậm , biểu diễn cho cô thấy . Hai mắt Tuyết Lê rõ ràng trống rỗng vô hồn , trên mặt cũng không có bất kỳ biểu tình nào , nhưng cô giống như thấy được động tác của hắn vậy , dựa theo động tác vừa rồi của Tuyết Minh , ngồi vào bên trong xe.
Kim Hâm nhìn hai an hem bọn họ , thấy Tuyết Minh chăm sóc tỉ mỉ như vậy , hắn không khỏi hơi chau mày , sau đó đem cửa xe đóng lại , ngồi vào ghế lái bên trong , mà Hỏa Diễm cùng Thổ Nghiêu cũng cùng nhau ngồi lên xe của chính mình , ba người cùng khởi động xe.
“Tuyết thiếu gia, cậu cùng Tuyết tiểu thư muốn đi nơi nào?” Kim Hâm ngồi ở ghế lái, nhẹ giọng hỏi.
“Chúng tôi muốn đi Singapore , chúng tôi muốn đi bái tế cha mẹ của chúng tôi !” Tuyết Minh nhẹ giọng trả lời.
Singapore?
Trong lòng Kim Hâm tính toán một chút , từ Đài Loan đến Singapore đại khái hơn hơn bốn giờ , quay lại chính là hơn tám giờ, nhưng bây giờ mua vé máy bay có thể sẽ rất phiền toái , nếu như dùng máy bay riêng của điện hạ như vậy sẽ thuận tiện hơn rất nhiều , hơn nữa trước tám giờ sáng ngày mai cũng có thể đến bệnh viện đúng giờ.
“Được , tôi lập tức giúp cậu sắp xếp máy bay đi Singapore!” Kim Hâm nói xong , liền khởi động xe.
Xe của Hỏa Diễm cùng Thổ Nghiêu một trước một sau bảo vệ xe Kim Hâm , ba chiếc xe theo thứ tự từ biệt thự Chung Khuê lái đi, mà ở trước cửa sổ lầu hai của biệt thự , Chung Khuê nhìn chằm chằm chiếc xe của bọn họ , khóe miệng tà ác nâng lên.
Bên trong xe
Tuyết Minh dắt tay Tuyết Lê thật chặt , nụ cười trên mặt nhàn nhạt từ từ mở rộng, chợt hắn quay đầu nhìn khuôn mặt đáng yêu của Tuyết Lê , không khỏi đưa ra cánh tay khác vuốt tóc trên trán của cô .
“Tuyết Lê, còn mấy giờ nữa là có thể thấy cha cùng mẹ , em vui không?”
“. . . . . .” Tuyết Lê đờ đẫn trầm mặc.
Kim Hâm nghe được thanh âm của hắn , không