Insane
Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Lưu Lãng Hồng Tường Vi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211324

Bình chọn: 7.5.00/10/1132 lượt.

ng phải tình cảm chân thật.

Có tiền, có cơ hội ở trước mặt Cố Thịnh mà thi triển sự quyến rũ, hơn nữa còn chọc tức được Tả Tình Duyệt, cô đương nhiên sẽ làm!

Nắm tay dần buông ra khỏi tay nắm cửa, Tôn Tuệ San chớp mắt để che kín sự ghen tức lóe lên trong mắt, bắt đầu công việc được thỏa thuận. Thanh âm của cô càng trở nên mờ ám, mỗi lúc một cao, cô muốn cho Tả Tình Duyệt nghe thấy rõ ràng, giờ phút này chồng của cô ta đang hoan ái với Tôn Tuệ San!

Nhưng cả hai người trong phòng lúc ấy đều không biết được, Tả Tình Duyệt đã ra khỏi căn phòng bên cạnh từ lâu!

Sáng sớm hôm sau, Cố Thịnh dậy sớm, mở cửa ngăn cách hai phòng, anh nghĩ, Tả Tình Duyệt tối hôm qua nhất định ngủ không được ngon giấc, anh muốn nhìn thấy vẻ mặt buồn bã đau khổ của cô!

Nhưng, khi anh đi tới bên giường, thấy trên giường trống trơn, sắc mặt cứng đờ, trong con người hiện lên sự ngờ vực, cô thức dậy sớm vậy sao?

Cúi người xem nhiệt độ trong chăn, thấy trong chăn lạnh như băng, sắc mặt của anh càng thêm khó coi, tựa hồ đoán được điều gì!

Trong mắt tỏ rõ không vui, Cố Thịnh ra khỏi phòng, vừa lúc mở cửa thì gặp Tả Tình Duyệt, hai người nhìn nhau.

Tả Tình Duyệt dừng lại, nhìn Cố Thịnh sắc mặt khó coi của anh, anh sao lại ở trong phòng cô?

Nghĩ đến thanh âm mập mờ tối qua, giờ này chẳng phải anh nên cùng Tôn Tuệ San ân ân ái ái sao?

Trong không khí tản ra mùi thơm nồng đậm, cô biết, đó là mùi hương trên người Tôn Tuệ San, trong lòng đau đớn, Tả Tình Duyệt đi vòng qua Cố Thịnh, về phòng mình.

“Tối qua em đã đi đâu?” Cố Thịnh thanh âm từ đỉnh đầu của cô truyền đến, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn cô.

Tả Tình Duyệt dừng lại, “Em ở nhà”

“Em không ở phòng ngủ!” Cố Thịnh khẳng định giọng nói mang theo vài phần chất vấn.

Ở trong phòng ngủ? Anh nghĩ bọn họ làm chuyện ấy, cô ở phòng bên có thể ngủ được sao?

Cố đè xuống tức giận, Tả Tình Duyệt không để ý tới lời chất vấn của anh. Thật vậy, tối qua sau khi ra khỏi phòng, cô tới phòng khách ngủ, mặc dù không nghe được thanh âm của bọn họ, nhưng vẫn không ngủ được, cho đến trời sáng, cô mới chợp mắt một lát.

“Đáng chết, em nói đi!” Cố Thịnh đưa tay kéo thân thể Tả Tình Duyệt quay lại, đôi tay cầm chặt hai vai của cô, anh ghét vẻ mặt không quan tâm lúc này của cô!

Chương 102 : Quà Tặng Của Ai

Tả Tình Duyệt bị đau mi tâm nhíu chặt, nhìn Cố Thịnh tức giận, “Anh muốn tôi nói cái gì? Nói đêm qua nơi này quá ồn nên tôi mới tìm một chỗ yên tĩnh nghỉ sao? Hay là….” Ánh mắt Tả Tình Duyệt lóe lên, khóe miệng dần hiện lên một nụ cười châm chọc, “Hay là muốn tôi mở miệng quan tâm một chút thân thể anh thế nào?”

Tầm mắt hai người chạm nhau, thần sắc Tả Tình Duyệt đập vào mắt anh khiến trong lòng Cố Thịnh chợt ngẩn ra tựa như có thứ gì chợt lóe lên.

Đúng! Anh muốn cô nói gì?

Tiết mục đêm qua anh thiết kế trong mắt Tả Tình Duyệt cư nhiên không là gì cả, anh rốt cuộc muốn nghe gì từ trong miệng cô?

Anh rốt cuộc đang vì không cách nào làm cô thống khổ mà tức giận, hay bởi vì cô không thèm để ý mà tức giận?

Anh không xác định được, điều duy nhất có thể xác định chính là anh không thích thứ cảm giác bị khống chế này!

Anh có cảm giác dường như cô đang cách anh càng ngày càng xa, tựa hồ như cô đang từ từ thoát khỏi sự khống chế của anh. Nghĩ đến đây ánh mắt Cố thịnh bỗng chốc rét lạnh hai tay nắm bả vai Tả Tình Duyệt cũng không tự chủ được gia tăng lực đạo, khiến Tả Tình Duyệt đau đến thở dốc vì kinh ngạc, kèm theo đó chính là khổ ải vô biên.

Anh đối với cô không có thương tiếc, cô cần gì phải mong đợi anh dịu dàng?

“Nếu như không có việc gì, tôi muốn vào phòng rửa mặt, bữa sáng anh muốn ăn cái gì đợi lát nữa tôi sẽ đi làm.” Tả Tình Duyệt liễm hạ mi mắt, giọng nói nhàn nhạt, bình tĩnh không một gợn sóng.

Cố Thịnh không có theo ý cô mà buông tay, ánh mắt sắc bén trở nên thâm thúy, đột nhiên cười to lên, “Được, rất được, quả nhiên là vợ tốt của Cố Thịnh tôi!”

Tả Tình Duyệt ngước mắt nhìn anh vẻ mặt làm cho người ta không thể nắm bắt được, ở trước mặt anh cô cố gắng giả bộ kiên cường.

“Không còn việc gì nữa, em đi làm việc của mình đi! Nhớ, chồng em không thích móng vuốt của em, một ngày nào đó anh sẽ đem nhưng móng vuốt của em từng cái từng cái một bẻ xuống!” Cố Thịnh dừng lại tiếng cười, ở bên tai cô bá đạo tuyên cáo, thờ ơ phải không? Anh muốn xem xem cô có thể duy trì vẻ mặt thờ ơ này bao lâu!

Cố Thịnh bỏ lại câu nói đó xoay người rời đi, hơi thở khẩn trương vốn đè nén trong không khí trong nháy mắt biến mất Tả Tình Duyệt thở phào nhẹ nhõm, cả bã vai rủ xuống, cũng không ai biết mới vừa rồi vẻ mặt thờ ơ của cô phải dùng hết bao biêu tâm lực mới có thể miễn cưỡng duy trì được.

Thở dài một cái, Tả Tình Duyệt lên tinh thần, đi vào phòng tắm, nhanh chóng rửa mặt, cô không quên mình trừ thân phận Cố phu nhân ra còn là một người giúp việc!

Tả Tình Duyệt làm bữa sáng mà Cố Thịnh thích ăn, lúc bưng lên bàn lại nghe quản gia nói Cố Thịnh đã sớm đến công ty, Tả Tình Duyệt chỉ có thể cười khổ, tự mình ăn bữa sáng.

Cho đến trưa Tả Tình Duyệt đều ở trong vườn hoa của biệt thự, cô không thể ra khỏi cửa cũng