Cái Rìu, Cây Đàn Koto Và Cánh Hoa Cúc – Seshi Yokomizo

Cái Rìu, Cây Đàn Koto Và Cánh Hoa Cúc – Seshi Yokomizo

Tác giả: Seshi Yokomizo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322495

Bình chọn: 8.5.00/10/249 lượt.

ác bậc thang….Suketomo nhìn chúng chằm chằm,tim đập mạnh. Nhưng cuối cùng, hắn thở ra nhẹ nhõm. Những vết bùn có ở khắp nơi. Hắn nhớ lại là cảnh sát đã đến đây để tìm gã đàn ông che mặt. An tâm, hắn tiếp tục leo lên cầu thang, cố hết sức bước thật khẽ.

Trên lầu, sự hoang tàn cũng chẳng thua kém gì ở dưới, Suketomo lấy chân đá bung một cánh cửa. Đó là một căn phòng trơ trọi, chỉ có một chiếc giường sắt và chiếc ghế long chân. Trên giường có mỗi tấm nệm lòi rơm, Suketomo đặt Tamayo lên đấy. Ổn thoả cả rồi. Tất cả sẽ được quyết định trong chớp nhoáng. Xong việc rồi thì dù Tamayo có khóc lóc thế nào thì hắn cũng có cách lèo lái. Hắn sẽ cùng một lúc có được lạc thú, tiền của và quyền lực.

Hắn cởi áo ném lên ghế và nghiêng mình xuống giường, bắt đầu cởi y phục Tamayo. Khi đôi bờ vai mềm mại, bộ ngực no tròn của nàng xuất hiện thì chẳng còn gì có thể ngăn chận được sự kích động của Suketomo. Người hắn run lên,hơi thở dồn dập…

Nhưng, vào lúc ấy…

Đâu đó có tiếng sập cửa. Rồi, sàn nhà rên lên…

Suketomo nhảy phắt ra khỏi giường, nhưng tiếng động đã im bặt. Nghi ngại,hắn bước ra khỏi phòng và đi một vòng quanh nhà. Không có gì bất thường. Trong góc phòng chỉ có một lũ chuột đồng. Suketomo mỉm cười, đi trở lên lầu. Nhưng hắn bỗng khựng lại…Ban nãy, hắn đã mở toang cánh cửa, vậy mà bây giờ nó đã được đóng lại. Nín thở, Suketomo đặt tay lên nắm cửa, nhẹ nhàng mở ra. Dường như chẳng có gì xảy ra trong phòng cả. Nhẹ nhõm, hắn tiến lại chỗ Tamayo nằm. Song, tim hắn như ngừng đập. Trên bộ ngực trần của Tamayo, có ai đó đã phủ chiếc áo vét của hắn lên! Suketomo không nhúc nhích như thể bị đóng đinh trên sàn nhà. Hắn sợ toát mồ hôi, miệng khô khốc, cổ họng đắng nghét.

– Ai ….Ai đó ? Như thể đáp lời hắn, sàn nhà phòng kế bên kêu kẽo kẹt. Vậy không phải là ảo giác rồi, có ai đó đã nấp trong ngôi nhà này.

– Ai đó ? Ra đi, ai trốn đó ? – Suketomo hốt hoảng thét lên với giọng run run.

Ngay lúc đó, cánh của chầm chậm mở ra…

Sợi Dây Đàn Koto

…Tamayo tỉnh lại. Nàng vẫn chưa nhận ra mình đang ở đâu. Nàng đang thắc mắc thì đột nhiên, sự cố trên hồ hiện lên trong trí nhớ. Tamayo nhảy xuống giường. Nàng cố kềm tiếng kêu bi thương, thân hình không ngớt run lên. Nàng ngồi thừ người trên giường, mặt thẫn thờ. Ngay lúc đó, Tamayo mới nhận ra là mình đang ở ngay trong phòng mình.

Bỗng Tamayo nghe thấy một tiếng động nhẹ ở phía cửa. Nàng lúng túng kéo chăn lên tận ngực.

– Xin lỗi tiểu thư… tôi có một thứ muốn đưa cho tiểu thư xem…Chính là giọng của Saruzo – Đọc nó xong, tiểu thư sẽ yên tâm.

Tamayo trườn xuống giường và nhặt mẫu giấy Saruzo nhét qua khe cửa : “Suketomo đã thất bại. Tamayo vẫn còn trong trắng ”

” Người đàn ông của cái bóng ”

Tại sao Saruzo lại có mẫu giấy này ?

– Saruzo! Saruzo!…

Tamayo cuống quýt gọi nhưng không có ai đáp lại. Trong gian đại sảnh, cả gia đình Inugami đang quây quần bên cảnh sát trưởng Tachibana và Kindaichi.

Trông thấy Tamayo, cảnh sát trưởng tiến về phía nàng.

– Không biết ông Suketomo đi đâu từ chiều hôm qua đến giờ. Đám gia nhân bảo là hình như Saruzo biết được điều gì đó, nhưng anh ta bảo chỉ nói khi nào cô cho phép…

Tamayo cảm thấy tuyệt vọng. Nàng nhận thấy mình lâm vào một tình thế khó xử. Có ai đó nắm lấy cánh tay nàng. Tamayo mở mắt ra và nhìn thấy Sayoko, mắt đẫm lệ, đầy vẻ van xin. Mặt Tamayo tái mét, tay run lên. Rồi, không do dự,nàng kể cho mọi người tất cả những gì đã xảy ra hôm qua. Tất cả bàng hoàng nhìn Tamayo.

Sau đó, Saruzo bắt đầu kể. Theo lời Y thì vào khoảng 4h chiều, có ai đó điện thoại đến :” Saruzo đấy à ? Hiện tiểu thư Tamayo đang ở trong căn nhà hoang ở Toyobata “. Khi đến nơi, tôi thấy tiểu thư nằm trên giường.

– Còn Suketomo… Suketomo ở đâu?- Umeko hỏi, giọng cuống cuồng.

– Suketomo? …Thằng chó đó cũng có ở đấy. Nó cởi trần, đã bị trói nghiến vào một cái ghế và bị bịt mõm…

– Saruzo, thế sau đó anh làm gì ?

– Tôi chở tiểu thư Tamayo trở về bằng chiếc thuyền máy của Suketomo.

– Còn Suketomo…Suketomo, nó ra làm sao ?- Vẫn giọng the thé của Umeko.

– Có lẽ nó vẫn còn ở trong phòng đó. Tôi đâu có bổn phận phải đem cả nó về nữa.

…Trước căn nhà hoang vẫn còn con đò của Saruzo để lại hôm qua. Chắc chắn là Suketomo vẫn còn ở đấy.

Đúng, Suketomo vẫn còn ở đấy! Hắn ở trần, bịt mõm, bị trói vào ghế, hai tay quặt ra phía sau, đầu gục xuống ngực.

Kokichi đâm bổ về phía con trai, gỡ miếng vải bịt miệng và nâng đầu hắn lên. Nhưng ông ta bỗng thét lên và buông đầu Suketomo ra, nó lại gục ngay xuống như bị gãy. Có vật gì kì lạ quấn quanh cổ hắn. Một sợi dây đàn koto! Một tiếng rú vang lên và ai đó ngã xuống sàn. Chính là Sayoko !

Sayoko Đáng Thương

Trong đầu Kindaichi xuất hiện một ý tưởng kinh khủng.Suketake bị chặt đầu và gắn vào đầu con búp bê bằng hoa cúc. Nay đến lượt sợi dây đàn koto quấn quanh cổ Suketomo. Koto và đoá hoa cúc…2 trong 3 báu vật của nhà Inugami ! Hình như những vụ án mạng này có mối liên hệ sâu xa với những báu vật đó. Và kẻ sát nhân muốn trưng nó ra…Còn cái rìu ? Phải chăng cái rìu sẽ được sử dụng với Sukekiyo…? Kindaichi chợt nổi da gà !

Q


Insane