
giờ rưỡi thôi, ông chủ như anh đây rất mệt nha!” Hắn ôn nhu cười một tiếng, đưa tay ôm bả vai Tô Tiểu Mễ.
“Trên tay em có cái gì vậy?”Hắn thấy vật trong tay cô, tùy ý hỏi.
“Em mang cho anh cà phê, còn có một chút điểm tâm nhỏ, có thể giúp anh đỡ đói!” Nói xong, cô liền lấy đồ trong túi ra đặt lên bàn làm việc.
“Em tới đây vì muốn đưa cái này cho anh?”Hắn có chút không thể tin được hỏi lại.
“Dĩ nhiên không phải.”
“A… Vậy em?”
“Em tới thị sát anh, xem nơi này trừ anh ra còn có bao nhiêu mỹ nữ, em muốn chuẩn bị tâm lý, xem anh có thể bị mỹ nữ khác hấp dẫn hay không?” Cô mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn qua giống như thiếu nữ vừa mới biết yêu.
“Em… tiểu quỷ, suy nghĩ linh tinh!” Hắn không kìm hãm được đem cô ôm vào trong ngực “Trừ em ra, bất kỳ mỹ nữ nào cũng không có lực sát thương đối với anh!”
Tô Tiểu Mễ núp ở trong ngực của hắn, ánh mắt quét qua phòng làm việc, nơi này rất sạch sẽ, không giống nơi làm việc.
Đang lúc hai người bọn họ ôm nhau, đột nhiên có một người xông vào, nhìn đến một màn này của bọn họ, mắt người kia dường như choáng váng.
“Trần tổng!” Lý Triết nhanh chóng phản ứng kịp, nhẹ nhàng ho một tiếng, ôm lấy Tô Tiểu Mễ giới thiệu: “Đây là bạn gái tôi Tô Tiểu Mễ.”
Người đàn ông kêu là Trần tổng kia hơi ngẩn người một chút, nhưng rất nhanh liền phản ứng kịp, cười trêu ghẹo bọn hắn một phen.
“Tiểu Mễ, em xuống quán cà phê ở lầu dưới đợi anh một chút, anh cùng Trần tổng bàn xong chuyện, sẽ xuống tìm em, có được không?” Lý Triết cười nói với cô.
“Ừ, được! Các anh đang bận rộn, em không quấy rầy.” Tô Tiểu Mễ rất thức thời lui ra ngoài, từ lúc Trần tổng vào cửa đến lúc Tô Tiểu Mễ rời đi, ánh mắt của cô đều là nhìn thẳng vào mặt người này.
Ngồi ở quán cà phê, Tô Tiểu Mễ tìm phục vụ xin tờ giấy trắng cùng cây viết, bộ dáng cuả Trần tổng được cô phác hoạ rất rõ ràng trên giấy.
Sau khi vẽ xong, cô đem bút trả lại cho phục vụ, đem tờ giấy có vẽ hình Trần tổng cho vào một cái phong bì, nhờ nhân viên phục vụ đưa đến phòng làm việc của Lâm Khải ờ Dung Khoa quốc tế, cũng nhấn mạnh Tiểu Mễ là cố ý gửi cho Lâm Khải.
Tô Tiểu Mễ làm xong hết thảy, bình yên chờ Lý Triết xuống, sau đó cùng nhau đi ăn bữa tối.
Mà vừa vặn chính là, An Ôn từ bên ngoài đi vào, gọi một ly trà sữa, phát hiện Tô Tiểu Mễ ngồi một bên, ánh mắt lóe ra một cổ sát khí.
An Ôn không nhanh không chậm đi tới, ngẩng đầu nhìn Tô Tiểu Mễ “Tô chủ quản, xem ra cô đang lúc rất rảnh rỗi nha!”
“Bởi vì có chuyện phải xử lý, nên tôi đã xin phép về trước một tiếng và đã được phê chuẩn.” Cô mỉm cười trả lời.
“Cái đặc quyền này là ai cho cô, cấp trên của cô Thôi Viên Viên hay vẫn là người yêu bí mật của cô Lâm Khải?”An Ôn nhìn gương mặt Tô Tiểu Mễ, trong lòng cực kỳ khó chịu.
“Nếu như An tổng đối với chuyện này đặc biệt có hứng thú, có thể trực tiếp đi thăm dò bảng chấm công của tôi, tôi tin bà nhất định sẽ có được câu trả lời rõ ràng.”Tô Tiểu Mễ nhàn nhạt trả lời.
“Cô… Ở Dung Khoa, chức vị của tôi lớn hơn cô rất nhiều, mà cô lại còn dám ở trước mặt tôi lên mặt.” Sắc mặt An Ôn càng thêm khó chịu, con yêu tinh không biết sống chết này lại dám phản kháng.
“Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi, mà An tổng cũng không phải là cấp trên của tôi. Nếu ngài không yên tâm về tôi cũng có thể tự mình đi thăm dò, An tổng quyền hạn lớn như vậy, cần gì phải làm khó một tiểu viên chức như tôi đây làm gì?”An Ôn từ đầu chí cuối chưa cho cô một sắc mặt tốt, cô cần gì phải hèn mọn cuối đầu? Tô Tiểu Mễ cô làm việc luôn luôn ngay thẳng, cô cũng không thiếu bà cái gì, vậy tại sao lại phải hạ mình lấy lòng người đàn bà này?
“Tô Tiểu Mễ, cô bây giờ có phải là rất đắc ý?” Nhìn vẻ mặt không chút nào sợ hãi của cô, lòng An Ôn càng thêm ghét cay ghét đắng.
“An tổng, ngài nghĩ quá nhiều rồi, tôi không có đắc ý, chỉ là làm chuyện mình nên làm thôi.” Cô tỉnh táo trở lại.
“Ha ha…” An Ôn nghe được lời của cô, lạnh lùng cười hai tiếng “Làm chuyện mình nên làm? Đây thật đúng là chuyện cười cho thiên hạ.”
Tô Tiểu Mễ không có nhìn đến bà nữa, nhẹ nhàng bưng tách cà phê lên uống.
“Chuyện nên làm của cô chính là câu dẫn vị hôn phu của người khác? Làm hại chị em tốt của mình sanh non…? Đây chính là chuyện nên làm của cô sao?” Bà hỏi ngược lại cô.
“Tôi không muốn giải thích, nếu như An tổng không có chuyện gì khác, thật xin lỗi tôi không tiếp.” Có vài chuyện, càng giải thích thì càng loạn, hiện tại cũng không phải là lúc nên giải thích, cô càng không muốn ở chỗ này cùng An Ôn gây ra chuyện thị phi gì nữa.
“Tiện nhân!”An Ôn thật thấp khạc ra hai chữ này, lông mày cũng nhăn thành một đoàn. Lúc bà đứng lên, tay liền cầm tách cà phê trên bàn hướng về phía Tô Tiểu Mễ hắt một cái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Y
Thật may là nhiệt độ cà phê đã không còn cao, bằng không mặt của cô đã có thể bị phỏng, cà phê từ trên mặt chảy xuống da thịt của cô thật dọa người.
Trong quán cà phê rải rác mấy người cũng quăng ánh mắt nhìn tới, Tô Tiểu Mễ trấn định tự nói với mình phải tỉnh táo, tay cô cầm khăn giấy trên bàn, nhẹ nhàng xóa đi vết cà phê đang lưu lại trên mặt cô.
Chương 169: Đột nhiên đến 2