Polaroid
Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Tác giả: Sơ Thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328934

Bình chọn: 7.5.00/10/893 lượt.

tâm thai!” Sắc mặt vị bác sĩ trung niên cũng không tốt chỗ nào, chuyện như vậy xảy ra ở trên người một người phụ nữ, nhất định là rất đau lòng, huống chi là trên người một người nóng lòng muốn có đứa bé.

“Dì Lưu…” Hốc mắt Lãnh Tĩnh Thi dần dần ướt át.

“Tĩnh Thi, chớ khổ sở, đứa bé này và con vô duyên với nhau, hãy chờ đợi vào đứa tiếp theo. Con còn trẻ, nhất định rất nhanh sẽ lại mang thai.” Bà nhẹ giọng an ủi.

“Tại sao phải như vậy? Tại sao…???” Cô không muốn tiếp nhận sự thật này, vốn là mượn đứa trẻ này kết hôn cùng Lâm Khải, mà bây giờ đột nhiên bị chứng thật là thai chết. Nếu để cho An Ôn và Lâm Khải biết, không chừng sẽ rất thương tâm, thậm chí ngay cả hôn lễ cũng sẽ bị hoãn lại, cô không thể đợi thêm nữa!

“Tình trạng thân thể của con bây giờ không phải là rất tốt, còn có, trước kia con từng sanh non, điều này cũng là một trong những nguyên nhân, gần đây có phải con dùng thuốc cấm kỵ gì không?” Bà thử dò xét một chút

Lãnh Tĩnh Thi nghe xong, sắc mặt càng âm trầm, một số hình ảnh không chịu nổi trước kia nhanh chóng tràn vào đại não, tái diễn ở trong đầu lái đi không được.

“Dì Lưu, về chuyện thai nhi của con, xin người giữ bí mật thay con, tạm thời con chưa thể lấy đứa bé ra được.” Cô không có trực tiếp trả lời bác sĩ Lưu, mà là trực tiếp nói lên mục đích của mình cho đối phương biết.

“Tĩnh Thi, con như vậy là vì cái gì? Nếu đã xác định là thai chết rồi, tại sao còn phải để lại trong bụng?” Bác sĩ Lưu không hiểu nhìn cô, thậm chí có một ít lo lắng thay cô.

“Dì Lưu, đây là chuyện của con, tự con sẽ xử lý tốt.” Sắc mặt của cô mặc dù trắng bệch, nhưng giọng nói dần dần thong thả “Con biết dì Lưu vẫn hi vọng con của người vào trung học XX, chuyện này, chỉ cần một cú điện thoại của mẹ con khẳng định là có thể giải quyết, người nói có đúng hay không?”

Cô nặn ra một nụ cười tái nhợt, sau nụ cười lại cất giấu đầy rẫy âm mưu cùng dã tâm.

“Cái này là dĩ nhiên, nếu như có một cuộc điện thoại của mẹ con, nhất định là không có vấn đề.” Trên mặt của bà lập tức thay vào là một nụ cười tươi rói, phải biết trung học XX là tượng trưng quý tộc và quyền lực, không phải trường học mà con cái của người có tiền và làm quan bình thường có thể đi vào.

“Nếu dì Lưu đã rõ ràng như thế, như vậy chuyện này con nghĩ dì Lưu cũng sẽ biết phải làm sao, phải không?” Thanh âm nhỏ nhẹ mềm mại của cô lại vang lên một lần nữa, giờ phút này, không thể nhìn ra cô vưa mới là người phụ nữ biết được mình mang thai chết lúc nãy.

“Dĩ nhiên, cái này con yên tâm, thân thể con tất cả đều bình thường.” Bà phối hợp cười, nhưng vì ý thức cơ bản nhất của bác sĩ bà vẫn khuyên: “Nhưng giải phẫu này nhất định phải làm, không thể để quá lâu, bằng không không tốt với thân thể con, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến việc thụ thai trong tương lai của con.”

“Dài nhất là bao lâu?” Cô ẩn nhẫn hỏi.

“Không thể vượt qua mười ngày, bằng không sẽ có nguy hiểm.” Bác sĩ Lưu trả lời.

“Con đã biết, về chuyện của con khổ cực Dì Lưu rồi, trong vòng mười ngày, con nhất định sẽ đến nơi này, về phần là tới dưới tình huống gì dì Lưu nhất định sẽ xử lý rất khá, con tin tưởng người!” Cô hơi đứng lên, nụ cười trên mặt biểu hiện rất đẹp.

“Dì biết, chuyện này trừ con và dì ra, sẽ không có người khác biết, ngay cả chồng của dì cũng không thể biết, trong vòng mười ngày tới nơi này, con tới vì lý do gì chính là lý do đó.” Bà cười nhẹ, có một số việc, chỉ cần phối hợp đối phương một chút liền có thể lấy được thứ bà tha thiết ước mơ, tại sao không làm như vậy đây?

Hai người tự hiểu trong lòng, rời đi trong lúc cười nói, thai nhi đều bình thường, các y tá vẫn nói chúc mừng, bác sĩ Lưu cũng nói chúc mừng.

An Ôn gọi điện thoại tới, Lãnh Tĩnh Thi đè xuống nút trả lời, ngọt ngào nói: “Mẹ!”

“Tĩnh Thi a, kiểm tra như thế nào?” An Ôn quan tâm hỏi.

“Bác sĩ nói tất cả bình thường.” Cô cười hì hì ở đầu điện thoại này.

“Như vậy là tốt rồi, tối hôm nay về nhà ăn cơm, Khải cũng sẽ trở lại, để cho hắn ở cạnh con lâu chút.” Bà cười trả lời.

“Dạ được! Con trở về Dung Khoa lấy ít đồ, sau đó tan ca chung với mẹ và Khải.” Cô cười ngọt ngào.

*********

Phòng làm việc của Lâm Khải.

“Lâm tổng, anh tìm em!” Tô Tiểu Mễ cười nhạt.

Hắn đem một phần văn kiện đặt ở trước mặt cô, nhàn nhạt nói: “Sau khi xem xong, em đi làm giúp anh!”

Tô Tiểu Mễ cầm văn kiện lên xem, sắc mặt kinh ngạc không nói nên lời, văn kiện cơ mật như vậy lại giao cho cô làm?

“Lâm tổng, cái này em sợ rằng không thích hợp?” Cô nhàn nhạt trả lời, sau đó đem văn kiện đặt ở trước mặt của hắn.

“Anh nói em thích hợp thì em thích hợp.” Ánh mắt Lâm Khải là tín nhiệm, hắn đang bồi dưỡng cô, bồi dưỡng cô đến chức vị rất cao.

“Nhưng Lâm tổng, anh biết, em cũng không thích làm những việc thế này.” Tô Tiểu Mễ nhẹ nhàng giải thích, đối với những dự án có phần cao cấp này, cô cũng không phải đặc biệt có hứng thú, càng đến phía trên càng sẽ thân bất do kỷ, cũng sẽ càng mệt mỏi.

“Hiện tại bên cạnh anh đã không còn người đặc biệt tín nhiệm, hai trợ thủ anh tín nhiệm nhất một ở nước Pháp, một ở Australia, mà em, là người trước mắt anh tín nhiệm