
i gọi anh ta là chú chứ, anh ta thật đẹp trai, trừ đôi mắt đeo kính đen ra là không nhìn thấy, thân người cao to, mũi thẳng, miệng hơi cong, thật khiêu khích”, thật xin lỗi, ặc… bản tính sắc nữ của cô lại nổi lên. “Tội lỗi, sao mình lại có suy nghĩ vậy chứ, chắc chắn là bị tiêm nhiễm bởi con nhỏ Ngọc Ngọc rồi”,Bài hát theo thỉnh giả yêu cầu tên “Những cô nàng 9x vang lên”“Khi tôi soi tôi trong tấm gương, tôi là cô bé xinh
Khi tôi rong chơi trên phố đông, tôi tự tin đáng yêu
Khi tôi mang theo tiếng hát thì không thể ai sánh bằng
Quanh tôi bao nhiêu những tiếng khen, tôi tự tin với chính mình
Khi có ai đó không thích tôi, vẫn nhìn tôi đấy thôi
Khi có ai đó lên tiếng chê, tôi cần chi lắng nghe
Khi có ai đó không thích tôi, tôi nào đâu nghĩ gì
Quanh tôi bao nhiêu những tiếng khen, tôi tự tin với chính mình” CHươNG 1. WOA…đẹP TRAI QUá (4)Hoa Ly đang mơ mộng bỗng chú Phúc nói to.“Ly Ly…đến trường rồi”.Hoa Ly bừng tỉnh chào chú Phúc rồi vội vàng chạy xuống xe. CHươNG 2. Cô đúNG Là TO GANChạy nhanh vào trường, chú bảo vệ đang đóng cửa. mặt nóng bừng cô quyết định giở trò cũ.“Chú Hợp, hôm nay chú đẹp trai thật, chắc đang yêu phải không? chú càng ngày càng đẹp trai ra đấy nha.^^”“Được rồi.. con nhóc này…vào đi, chỉ lần này thôi đấy nhé”. Cô tặng chú bảo vệ luôn một nụ cười tắt nắng.Đến cửa lớp…Im lặng 1,2,3s. “Thưa … thầy…em… em đến muộn ạ”. Hoa Ly run runNét mặt nghiêm nghị thầy nói. “Hoa Ly, em vào lớp đi cuối giờ gặp tôi”.“Đùng…Đoàng… thôi xong rồi”, cái mặt xị xuống đi vào lớp. Một số tiếng xì xầm vang lên, có người còn nói.“Hứ, tưởng học giỏi một tí mà muốn lên mặt sao, cho cô ta chừa, xem lần sau còn dám đến muộn không?”Hoa Ly ngồi vào chỗ không thèm liếc Ngọc Ngọc lấy một cái.Giờ ra chơi.“Hoa Ly yêu dấu, mặt đang xị trông rất xấu, he he”“Cậu … Cậu…”“Được rồi mà, bạn xin chân thành xin lỗi mà, thực ra không phải là bạn cố ý không tới đón ấy đâu, là tại vì hôm nay….” Ngọc Ngọc kể ra một câu truyện bịa.“Hứ, không thèm nghe”.“A…a…a được rồi Hoa Ly, tớ xin lỗi mà. Tại vì hôm nay tớ ra đường đã gặp một hót boy đẹp trai anh ta cứ lấn lá làm quen lên tớ đã quên mất việc đi đón cậu…”“A…a..a biết ngay mà. Có mà cậu lấn lá làm quen người ta thì có ấy. Đúng là đồ phản bạn mà. Thật đáng ghét.”“Tớ xin lỗi rồi mà…hihihi. Tớ xin thề là nếu lần này cậu bị phạt quét sân, tớ sẽ chịu trách nhiệm giúp….” Ngọc Ngọc dừng lại.Hoa Ly đang mừng thầm… thì Ngọc Ngọc đang dừng lại suy nghĩ bỗng nói tiếp.“Tớ sẽ chịu trách nhiệm giúp thầy dám sát cậu… ha ha” Ngọc nói xong chạy biến.“Cậu thật đáng ghét, mau đứng lại cho tớ, thật đáng ghét, tớ phải chỉnh lại cậu mới đc… đứng lại mau.”Hoa Ly chạy mệt dừng lại không đuổi theo nữa, thở hổn hển. “Mệt quá…tớ ghét cậu, hic”Trong đầu cô bỗng sáng lên một ý nghĩ đen tối, cô liền cười he he. Cô quay lại đằng sau, định làm trò giả vờ giận rồi chờ Ngọc Ngọc lại xin lỗi rồi túm lấy tẩn cho một trận.Đúng như dự định Ngọc Ngọc đã lại gần… Hoa Ly quay lại hét lên.“Aaaa bắt được rồi, cậu tới số rồi đây.. ha ha”.“Ơ….ơ”, tóc ngắn, áo trắng tinh, sơ vin quần kaki đen.Hoa Ly lắp bắp. “Cậu… cậu… biến hình sao…”Cô từ từ ngẩng mặt lên. Một tiếng hét to rồi cô đẩy ra thật nhanh còn người kia ngã xuống thật mạnh…rồi một tiếng “hự” vang lên. Hoa Ly hoảng quá chạy lại…“Này anh kia, vô duyên vô cớ chạy tới đây làm gì, anh có ý gì hả”. Cô gắt lênNgười kia không nói gì từ từ ngẩng mặt lên.“Oa oa….gì đây, thiên sứ ư, không phải chứ, tóc hanh vàng, ra trắng mịn khiến người khác phải ganh tị, mũi thẳng, miệng đẹp…bất động 5s”“Âyzz, cô nói lại xem, rõ ràng là cô vô duyên vô cớ đứng ở đây tôi đang đi qua thì cô ôm chầm lấy tôi rồi đẩy tôi ngã”Nhầm rồi, Ngọc Ngọc có lại gần nhưng mà đứng sau cơ…hắc hắc ;))Thấy anh ta đứng lên có vẻ khó khăn. Hoa Ly cảm thấy chuyện này có vẻ nghiêm trọng thì trong lòng không ngừng lo lắng. Cô tới gần anh ta ân cần hỏi han.“Anh có sao không? tay có đau không? chân có đau không? đầu có bị đau chỗ nào không? trong người thấy có gì khác không?” CHươNG 2. Cô đúNG Là TO GAN (2)Nam Khanh lại ngẩng mặt lên nhìn cô, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cô anh liền quên luôn là mình vừa bị ngã. Đánh giá đầu tiên của anh về cô là “khuôn mặt cũng rất khả ái” Từ trước tới giờ anh sống trong sự giàu có nhưng chưa bao giờ được người khác lo lắng như vậy, đặc biệt là nữ giới.Bỗng từ xa có người chạy tới…“Nam khanh, cậu sao thế, sao quần áo lại thành thế này?” Nhìn nét mặt hối lỗi lo lắng của cô gái kia, anh ta đoán ngay là đã xảy ra chuyện gì, nét mặt khó chịu nhìn Hoa Ly.“Là do cô phải không?”Ho