
hay đổi được nên có nghĩ mãi về những chuyện trong ký ức chỉ làm ta nhanh già đi.Hnay nó phát hiện được trong bang có kẻ phản bội, tâm trạng ko mấy thoải mái, nó cần suy nghĩ vài thứ nên ra ngoài vườn ngồi, khu vườn vẫn như cũ, nhưng lòng người thì lại rối bời. Cuộc sống bon chen khiến cho con người ta thay đổi. Nhưng cái gì đến thì sẽ đến. Nó quay lại căn phòng bí mật, tìm hiểu tổn thất mà bang mình phải chịu, số tiền khá lớn nhưng nó ko mấy quan tâm, điều mà làm nó chú ý là cách thức hoạt động của đối phương. Khá là giống với bang nó kể cả người đứng đầu cũng ko lộ diện lấy một lần. Với lấy cái điện thoại:– Alo, em nghe chị.– Đã thông báo cho mọi người biết chưa?– Dạ rồi, em cũng thông báo cho bang đó địa điểm mà bang mình yêu cầu nhưng có lẽ bọn họ ko muốn đến đó mà muốn đổi địa điểm khác thì phải.– Cứ làm theo lời tụi nó đi, phải lôi được tụi nó đến thì mới giải quyết được.– Dạ vâng.– Khi nào xác định được địa điểm thì nhắn tin cho tôi.– Vâng.……………..Tối, sau khi làm xong, nó ko đến khu biệt thự mà về nhà trọ. Xuất hiện ở đó nhiều mọi người sẽ biết thân phận thật sự của nó. Về tới nơi thì nó thấy bên cạnh phòng mình có người mới chuyển đến nhưng nó cũng chẵng mấy quan tâm. Làm vscn là nó leo lên giừơng ngủ. Hnay nó ko muốn suy nghĩ nhiều nữa. Mệt rồi.Đang ngủ ngon giấc thì có người gõ cửa, chẳng biết là ai rảnh hơi mà phá nó vào lúc này. Mở cửa thì thấy Thành đang đứng ở bên ngoài:– Ơ! Thành, cậu làm gì ở đây vậy?- nó khá ngạc nhiên khi sáng sớm lại thấy Thành gõ cửa phòng nó– Cậu ko đi học à, trễ rồi đấy!– Giờ là mấy giờ chứ, mới có…. ( nhìn xuống đồng hồ đeo tay nó phát hiện ra giờ đã trễ học, nhớ ra hồi tối nó quên chưa đặt báo thức. Đóng cửa, sau 5 phút sau thì bước ra.)– Cậu cũng nhanh thật đấy nhỉ?– (mỉn cười) À…mà sao cậu lại biết chỗ này vậy?- nó hơi ngại nên nhanh chóng chuyển chủ đề.– Có gì khó đâu. Xe đang đậu ở ngoài cậu lên xe đi học chung với mình luôn nha.– Ukm.Sau khi lên xe thì Thành nói:– Hôm qua cậu làm gì mà về trước vậy, ko đợi gì cả.– Mình có việc nên về trước. Mà cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi mà mình hỏi đâu ak.– Câu hỏi gì chứ?- thắt dây an toàn.– Cậu lại bắt đầu rồi đấy. Thế tại sao cậu lại chọn ngành này mà ko phải là kiến trúc vậy? Sau một ngày chắc cũng nghĩ ra được lý do nào hợp lý chứ.– Khi nào thích hợp mình sẽ nói. Mà tại sao hôm qua cậu ko về phòng vậy? Có chuyện gì à?– Sao cậu biết mình ko về phòng? Cậu theo dõi mình àk?– Ko, tại mình cũng ở đó mà.– Cái gì? Cậu bị sao vậy? Chẳng lẽ… cái phòng bên cạnh phòng mình là do cậu thuê à?- ngó vào dãy phòng trọ rồi quay sang nhìn Thành.– Uhn.-khởi động xe.– Cậu có điên ko vậy? Người như cậu tại sao lại đi thuê phòng mà ở chứ?– Mình thích thế.– Cậu đúng là rảnh quá đi á.– Thì cậu cũng vậy mà, giống nhau thôi. ( mỉn cười )– Giống gì mà mà giống, cậu là con trai duy nhất trong gia đình sao bố mẹ cậu lại cho cậu ra ở riêng được chứ?– Thôi. Ko nói chuyện nữa, mình phải tập trung lái xe.– Tập trung cái con khỉ ák, cậu mới tập lái xe chắc.– Um.– Cậu lại thế rồi. Ko muốn đề cập tới mấy chuyện đó thì thôi, mình bàn tới chuyện khác là được chứ gì. ( cười đểu)– Chuyện gì?– Thế khi nào cậu mới mời mình một bữa cho ra hồn đây?– Trưa nay thế nào?– Được đó. Mình sẽ cho ví của cậu cháy luôn.– Mình dùng thẻ mà, cháy sao được.– Sao cậu cứ xoắn mình thế nhỉ, thế này thì ko được, phải nghĩ cách sao cho cháy mới toại nguyện.– Chẵng có cách nào đâu, nghĩ đi nghĩ lại cũng thế thôi.– Làm gì có chuyện đó, mình là ai chứ?– Vy lùn.– Gì????? Thôi, cậu tập trung lái xe đi! Ko nói nữa.Trên đường tới trường hai người cứ trêu nhau suốt. Tới cổng trường, nó bước xuống xe với sự ngạc nhiên của mọi người, nó cũng biết được tại sao họ lại như vậy nhưng nó cũng chẳng mấy quan tâm. Hôm nay lớp đi học khá ít, ko biết có chuyện gì nhưng mà nó cứ có cảm giác bất an. Giờ giải lao có người đưa nó tờ giấy, bảo nó đi đến phòng dụng cụ thể dục có chuyện, nó ko muốn đi nhưng cuối cùng cũng đến. Mở cửa bước vào, bên trong là một đám con gái và nó nhận ra đứa đứng trước tụi nó là đứa đi trễ hôm qua, cô ta tên Ngân, con thứ hai của tập đoàn P and G, chuyên kinh doanh các đồ trang sức, là cổ đông thứ ba của trường đại học này…, gọi nó đến đây một mình chắc để lên mặt dạy đời đây mà.– Đến rồi sao? Cũng gan đấy chứ, dám đi một mình luôn cơ đấy.– Gọi tôi đến đây có chuyện gì?– Time có nhiều mà, cô ko cần phải vội như vậy đâu.– Có gì thì vào thẳng vấn đề luôn đi.– Cô cũng thẳng tính lắm, vậy thì….( quay ra đằng sau làm ám hiệu)Chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nó chỉ thấy cả đám con gái xông lên vây quanh nó, vì ko muốn đánh nhau nên nó định chạy nhưng cửa đã bị tụi nó chặn. Lần này thì bắt buộc phải ra tay rồi.– Định chạy ư, ko có cửa đâu, đây là cái giá mày phải trả cho việc quyến rũ anh Thành của tao.- cô ta nói đầy sự phẫn nộ. Quay sang tụi đàn em.- Mấy người ra tay nhè nhẹ thôi, chỉ là cảnh báo cho em nó ko tái phạm nữa, nếu được thì cạo rách mặt nó ra thì càng tốt.( nhếch môi, quay mặt, đi ra ngoài ).Sau khi cô ta đi khỏi thì mỗi đứa rút trong người mình ra một con dao, có lẽ