
hông chỉ là sự tất yếu của dục vọng mà chính là sự khát khao tìm hồn đồng điệu, tìm sự chở che.
Đẹp hơn nữa, cuốn tiểu thuyết viết về tuổi xuân thiếu nữ là độ hoa tình yêu sẽ nở mê đắm. Bởi còn gì mê đắm hơn là khi quyện hoà sự trong trắng và bồng bột, là những con tim lần đầu đập loạn nhịp luôn vội vàng muồn cắn trái tình yêu. Trần Thuỷ say đắm một chàng không quen biết trên mạng, Trịnh Thuấn Ngôn bác học lại yêu khờ dại một tay chơi “Võ lâm truyền kì” đến độ quyên ăn quên ngủ, còn Di Phấn Hàn đã yêu tuyệt vọng một người có vợ,…Đó là những thứ tình yêu dại dột mà khiến người ta mê mẩn vì sự trong trắng tuyệt mỹ của chúng ngay giữa cuộc đời đã bị đồng tiền làm cho nhem nhuốc.
“Bốn năm phấn hồng” giống như cuốn nhật kí của một sinh viên đại học. Lối viết dung dị mà tinh tế, sắc sảo mà hài hước của Dịch Phấn Hàn thật dễ đi vào lòng người. Bạn đọc sẽ cảm thấy như đang được nghe lại câu chuyện vê chính cuộc đời mình một cách cực kì hấp dẫn, bất ngờ và thậm chí gây sốc. Dù bạn đã, đang hay chưa từng trải qua cuộc sống đại học như vậy, bạn sẽ không ít lần cảm thấy giật mình về chính mình.
Bách Việt Books – Chuyên mục thực hiện với sự cộng tác của Moingay1cuonsach
Theo Hoa Học Trò
Mục lục:
Lời tựa.
1. Khi đọc cần biết.
2. Thêm vào một nhân vật.
3. Sáu cô nữ sinh.
4. Luyện tập quân sự.
5. Cái gì cũng có giá của nó.
6. Lần đầu trốn học.
7. Các kiểu tình yêu.
8. Ý nghĩ giết người trong điện thoại.
9. Những nam sinh vô vị.
10. Xã hội là một cạm bẫy.
11. Rơi vào cạm bẫy.
12. Chương Hàm Yên và chúng tôi.
13. Chương Hàm Yên ra nước ngoài.
14. Lần đầu tiên cảm thấy thất vọng.
15. La Nghệ Lâm tranh cử.
16. Liên minh chính trị.
17. Thôi đừng có lẳng lơ nữa đi!
18. Kỉ niệm làm gia sư.
19. Hàng hoá.
20. Lần đầu làm thầy.
22. Phiền phức lớn.
23. La Nghệ Lâm bị tập thể xua đuổi.
24. Người tôi yêu có người yêu ở trường đại học.
25. Không thể phục hồi hoàn toàn.
26. Người bạn cùng phòng mới.
27. Trần Thuỷ và ba người chúng tôi.
28. Mâu thuẫn trực tiếp.
29. Các nữ sinh đại học trong và ngoài mạng.
30. Tình yêu trên mạng của Trần Thuỷ.
31. Người bạn cùng phòng đầu tiên không còn là gái trinh.
32. Cậu nam sinh vay tiền.
33. Em yêu anh.
34. Anh ấy đã kết hôn.
35. Những tháng ngày đã qua.
36. Nữ sinh đại học cặp bồ.
37. Về Tô Tiêu.
38. Gây oán thù.
39. Tranh giành, đấu đá nhau.
40. Có bao nhiêu người từng ái mộ nhan sắc thời trẻ của bạn.
41. Người yêu đầu tiên của Tô Tiêu.
42. Người yêu thứ hai của Tô Tiêu.
43. Người yêu thứ ba của Tô Tiêu.
44. Ân oán phòng thi.
45. Đến hồi kết vẫn thấy lòng thổn thức.
47. Người bạn trai bí ẩn.
48. Cãi nhau tơi bời.
49. Ngang nhiên sống chung.
50. Tự sát.
51. Cha mẹ của cô ấy.
52. Chân tướng sự thật.
53. Quay lại phòng kí túc.
54. Mang thai.
55. Bị mất trộm trong phòng.
56. Nữ sinh đánh nhau.
57. Thành công của Trịnh Thuấn Ngôn.
58. Giới thiệu người yêu.
59. Bạn trai của Trịnh Thuấn Ngôn.
60. Sự bắt đầu của một tình yêu học đường điển hình.
61, Một cô gái nguy hiểm.
62. Sự tiếp xúc thân mật.
63. Yêu tôi, lấy gì để chứng minh.
64. Học bổng.
65. Giáng sinh buông thả và 99 bông hồng.
66. Bộ mặt thay đổi hoàn toàn.
67. Họ thi nghiên cứu sinh.
68. Diệp Ly bị đuổi học.
70. Sống thử.
71. Khi mới sống chung, “tương kính như tân”.
72. Đêm đầu tiên, mơ hồ.
73. Hạnh phúc trói buộc.
74. Trở về trường.
75. Một ngày đáng xấu hổ.
76. Bức người ngay thẳng làm điều xấu xa.
77. Những bản sơ yếu lí lịch bị vứt bỏ.
78. Đứt từng khúc ruột
Hậu kí
Lời tựa
Năm 2000, mang theo sự nuối tiếc của kỳ thi đại học, tôi bước vào đại học ở Vũ Hán, một trường đại học trọng điểm. Trong cái thành phố hội tụ rất nhiều trường đại học này, trường của tôi tuy là trường điểm nhưng lại có tiếng tăm chẳng ra sao. Điều này cũng có thể liên quan đến việc trường có quá nhiều nữ sinh. Nơi nào có nhiều con gái, nơi đó có nhiều chuyện thị phi, cho dù họ là những phụ nữ lớn tuổi đã kết hôn hay là những thiếu nữ mới đôi mươi.
Bốn năm nay, tôi chưa hề hoà nhập vào cuộc sống ở trường học, chưa hề hoà nhập vào đám nữ sinh trong trường, mặc dù tôi rất gần họ, gần tới mức như không có tí ti khoảng cách nào, gần tới mức mỗi ngày đều cùng ăn, cùng ở, cùng uống, cùng ngủ. Tôi cảm thấy mình giống như một kẻ nhìn bờ đối diện, quan sát cái gọi là cuộc sống sinh viên bình yên đẹp đẽ. Tôi là kẻ ngông cuồng tới mức cảm thấy từ trước tới nay trong trường này, tôi chưa hề có đối thủ.
Tôi cho rằng mình luôn đúng, cho đến khi sắp tốt nghiệp mới phát hiện ra rằng mình đã sai.
Tôi cho rằng mình là người trong sáng, cho tới khi nhìn lại mới phát hiện ra rằng thời gian bốn năm đã biến tôi thành một người giống như hầu hết những người ở đây, cuối cùng cũng rơi vào vũng bùn nhơ.
Tôi cho rằng mình là người thuần khiết, cho tới khi viết ra những dòng này mới biết, mình không khác gì so với những nữ sinh khác, chẳng qua là tự cảm thấy mình tài giỏi hơn một chút.
Bốn năm trước, chúng tôi đều từng là gái trinh, hoặc đều thuần khiết thánh thiện như