
Bí mật tình yêu phố Angel
Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3211011
Bình chọn: 7.5.00/10/1101 lượt.
chiến thắng…
“ Hiểu Ảnh, chúc mừng cô !”
Là Lý Triết Vũ, lâu lắm mới nhìn thấy mặt cậu ta, từ đợt Noel đến giờ Vũ biệt tăm.
“Tô Cơ, cô cừ lắm, chỉ kém hơn Hiểu Ảnh có 1 điểm, cừ hơn cả Huyền! Đúng là không
có gì vui bằng ai cũng được lọt vào Top 100!” Chẳng trách Vũ được các girl hâm mộ
cuồng nhiệt như vậy, chẳng đắc tội với ai bao giờ Siêu thật!
Phù, may qua! Ai cũng được vào bảng đỏ! Tôi thở phào nhẹ nhõm.
“Hựu Tuệ, Hựu Tuệ! Huyền cũng siêu ghê! Cũng được vào bảng đỏ!”
“Vũ, sao lại so tôi với mấy con nhỏ đó! Có giỏi thì thử thắng Dạ coi!” Lăng Thần Huyền khinh khỉnh nhìn tôi. Con khỉ hôi này, dù sao cũng cảm ơn ngươi đã nhắc ta xem kết quả, ta thắng tên Kim Nguyệt Dạ là cái chắc!
“Hứ! Có gì ghê gớm đâu! Hựu Tuệ nhất định sẽ thắng Kim Nguyệt Dạ! Đúng không? Hựu Tuệ
“…”
Hừ, mấy bà bạn bất trị này, uổng công tôi lo cho các bà! Ho hơ, mấy người mở to mắt ra mà xem bản lĩnh của Tô Hựu Tuệ này.
Tôi gạt phắt tay Tô Cơ ra, mặt vênh ngược lên giời bước tới bảng điểm màu đỏ.
Tránh ra! Tất cả tránh ra! Để Tô Hựu Tuệ đệ nhất thiên hạ này xem náo
Tôi cười khẩy, đi lướt qua trước mặt đám bạn học đang chen chân phía trước bảng điểm màu trắng, đầu ngẩn cao kiêu hãnh nhìn lên bảng.
Trên bảng đỏ đề hàng chữ to như gà mái ghẹ:
Vị trí 1 – Kim Nguyệt Dạ (học sinh trường Sùng Dương) tổng số điểm 800 (điểm tuyệt đối)
Vị trí 2 – Tô Hựu Tuệ (học sinh trường Minh Đức) tổng số điểm: 799,5
Vị trí 3 – …
“Ối chà! Bé Hựu Tuệ yêu dấu! Hay là bảng điểm vào sai nhỉ? Bé lấy đâu ra 0,5 điểm đấy?” Cái giọng phách lối này chỉ có thằng cha Kim Nguyệt Dạ. Hắn tựa đầu vào vai tôi, cười khì khì. Trong con mắt tôi lúc này, trông hắn chẳng khác gì một tên “mặt nhợn băm bèo”…
“…”
“Ơ! Bé Hựu Tuệ có sao không? Tự nhiên lại im re vậy?”
“Hựu Tuệ! Hựu Tuệ!”
“Á! Hựu Tuệ! Hựu Tuệ! Thôi chết! Hựu Tuệ hóa đá mất rồi!”
“Hựu Tuệ! Hựu Tuệ! Bà mau tỉnh lại đi! Hựu Tuệ!”
…
Xì xèo xì xèo…
Mọi người xung quanh đang nói gì, tôi không nghe thấy gì hết, hai tai tôi ù đi… Tôi chỉ nghe thấy trong tôi như có một thứ gì đó bỗng vỡ choang.
Sao lại… sao lại… sao lại thế này!
Không phải dạo này thằng hca Kim Nguyệt Dạ chỉ mải đi làm th6em kiếm chác sao?
Không phải tôi học như điên chỉ vì kì thi này sao?
Sao… sao vị trí số một lại là thằng cha Kim Nguyệt Dạ chứ?
Tại sao lại thế ?
Đầu óc tôi quay mòng mòng… quay mòng mòng…
Một bông hoa tuyết nhè nhẹ rơi xuống… hạ cánh ngay trên đỉnh đầu tôi… rồi tan ra…
THREE
“ Kim Nguyệt Dạ, anh quay lại trường rồi! “
“ Dạ, mọi người nhớ anh muốn chết…”
“ Dạ, hôm nay được nghỉ, hay là tối tụi mình mở tiệc liên hoan mừng anh trở lại nhé?”
…
Không biết từ lúc nào xung quanh tôi chen chúc toàn nữ sinh, kêu gào tên thằng cha Kim Nguyệt Dạ!
“Hựu Tuệ, Hựu Tuệ, bà không sao chứ?” Là giọng của Tô Cơ, “ Mấy người đừng có chen lấn nữa, Hựu Tuệ đang khó thở, có nghe không hả?”
Oái… tôi ngúc ngắc cái đầu, trước mắt tôi là cả một biển người nườm nượp. Vì khi xem điểm thì có thể tạm bước qua vạch vàng nên người xem đông như kiến. Nhưng sao toàn là nữ vạy trời? Tên Kim Nguyệt Dạ đáng thương đang bị “móng vuốt “ của đám con gái hám giai đẹp bủa vây…
Cảnh tượng gì thế này? Trước đó tôi chỉ biết thằng cha chết bầm đó được hâm mộ, nhung ko biết là “khủng “ đến vậy!
“Hựu Tuệ, Tô Cơ, cứu tôi với!” Hiểu Ảnh đang chết chìm trong cả biển người, vẫy tay tới tấp càu cứu. Lý Triết Vũ đứng ngay bên cạnh Hiểu Ảnh, ko biết vẻ mặt cậu ý lúc này thế nào nhưng chắc cũng sắp chết ngộp rồi.
“Các bạn qua bên này có được ko ? Ngoan nào, lại đây…” Tổ ong vò vẽ do tụi con gái đang phát cuồng tạo ra răm rắp nghe theo lời Kim Nguyetj Dạ, từ từ chuyển động qua. Tôi thở phào .
Đám fan hâm mộ đi phía sau Kim Nguyệt Dạ cứ giơ khẩu hiệu màu đỏ to tổ chảng lên, những chữ và khắc nỏi trên đó làm tôi lóa mắt:
Nhiệt liệt hoan nghênh hoàng tử Sùng Dương Kim Nguyệt Dạ quay trở lại!
Ngất ! Nếu như ko phải vì sự kiện gây chiến với nhau bằng còi hơi cỡ đại lần trước, chính quyền thành phố ra quyết định nghiêm cấm tạp âm thì lũ mê giai đẹp này sẽ lấy ken ra thổi inh ỏi để bày tỏ tình yêu của mình.
“ Quả nhiên Kim Nguyệt Dạ xuất hiện có khác! Ko ngờ cảnh tượng lại hoành tráng thế này…” Tô Cơ cố kiễng chân lên nhòm, lấy tôi làm tay vịn. lẽ nào con nhỏ nay quên mất là tôi đang hoa mắt chóng mặt sao? Lại còn có tâm trạng hóng hớt!
“ Hựu tuệ ! Có phải bây giờ bà hối hận vì đã cầu xin hiệu trưởng cho hắn quay về học?” Tô Cơ mỉm cười với tôi, rồi liếc nhìn khuôn mặt đang hưng phán tột độ của Kim Nguyệt Dạ.
“Làm gì có chuyện đó! Cái bản mặt đắc thắng của hắn tôi đã quen rồi!” Tôi mấp máy môi trả lời.
“Quen rồi? Tôi ko nghe nhầm chứ! Lúc nãy đứa nào mặt tái xanh như mông nhái, suýt ngất ý nhỉ?” Tô Cơ chọc quê tôi.
Con nhỏ Tô Cơ chết tiệt! Nó cố ý để đẩy tôi vào hoàn cảnh khốn khổ đây mà. Tôi nhân lúc ko ai để ý véo cho Tô Cơ một cái đau điếng.
“Hi, baby Hựu Tuệ”
Hừ…lại là thằng cha đáng ghét Anh Tỉnh Ngạn!Tôi đã chán ngấy đến tận cổ rồi! Đừng làm phiền tôi nữa! Tôi phớt lờ hắn.
“ Baby Hựu Tuệ! Sao vậy? Em ko vui à?”
“Làm gì thế? Anh Tỉnh Ngạn, đừng c