
a Băng rơi xuống đất với một lực mạnh, vỏ điện thoại cùng pin của Băng bị bật ra .Chiếc xe đó dừng lại , bước ra là Thiên Thiên và mấy gã đàn em bặm trợn
– Là mày? – Băng lạnh lùng
– Đúng là tao đây – Thiên kênh mặt nói giọng đàn chị, đôi tay lướt qua tóc Băng cười gian
– Tao với mày không thù không oán, hà cớ gì phải hại nhau – Băng nhìn thẳng vào mặt Thiên và nói một câu mà chính Băng còn cảm thấy hãi hùng khi mình phát ngôn ra được một câu như thế này
– Tao ghét mày từ lần đầu tiên gặp mặt, tao yêu tên Phong đó nhưng tao biết hắn không yêu tao, ờ thì thôi giờ tao cũng bỏ hắn..nếu tao giết được hắn tao cũng giết từ lâu rồi nhưng hắn quá mạnh, tao nghĩ giết mày cũng đủ để hắn tự chết một thời gian
– Sao cậu ấy đủ chết một thời gian
– Mày ngu hay giả ngu vậy, vì hắn ta yêu mày dĩ nhiên mày chết hắn ta cũng đau chứ nhỉ
– Nói xàm, Phong chỉ coi tao là bạn chứ không bao giờ nói đến chữ Yêu
– Không nói nhìu làm gì, tao chỉ cần biết mày phải chết thì tao mới hết ngứa mắt được.
Nghe đến đây, Băng không có biểu hiện gì gọi là sợ hãi, Băng nhếch môi và nở nụ cười đểu một nụ cười mang thương hiệu y như ác quỷ
Băng làm thao tác cúi xuống thật nhanh và nhặt chiếc điện thoại của mình lên , Băng nắp pin vào và phía dưới pin là một thiết bị dò thám tình hình do Mặt nạ quỷ chế tạo đề phòng khi Băng gặp nguy hiểm, thiết bị dò thám này chỉ có hiệu lực khi pin đt của Băng được tháo ra ( đây là cách mà khi Băng bị nguy hiểm chỉ cần làm rơi nhẹ điện thoại xuống đất thì lấpk tức pin đt sẽ bị bắn ra và thiết bị dò thám sẽ được khởi động và phía bên tổ chức Mặt nạ quỷ sẽ nhận được tin báo và sẽ biết Băng đang ở đâu và đến đó ngay, nó rất có tác dụng nhưng có lần Băng vô ý đang ngủ làm rơi đt lâp tức pin bị bật ra và người của Mặt nạ quỷ đã đông kín nhà Băng rồi @@ ), Băng cười nham hiểm khi làm động tác này và không một ai trong số người của nhỏ Thiên hiểu được
– Mày làm cái trò gì thế – Thiên giằng lấy điện thoại của Băng nhưng không phát hiện ra điều vì thiết bị trong điện thoại Băng như một vật trong suốt không thể nhìn thấy được
– Trò này nàk – Băng vừa dứt câu thì hơn chục xe ô tô đậu trước mặt mấy chiếc xe tải kồng kềnh đó và nhảy từ trên xe xuống là hơn 50 người của Mặt nạ quỷ.
– Mẹ kiếp con này mày cũng được đấy chứ nhỉ? một đứa quê mùa như mày mà cũng có đàn em ư? nực cười – Thiên nói dứt câu thì Băng đã chấn trỏ thiên một cái đau, đàn em phía sau Thiên lao lên định chém Băng nhưng người của Băng đã ngăn chặn được và đám người của Thiên ngã lăn quay ra chống không nổi, mấy chục thằng đàn em khác của Thiên lao từ xe tải và phía sau thùng xe tải xuống, thằng nào cũng cầm côn, kiếm hung tợn xông lên.
– Con Băng, lũ người này là ai? – Thiên Thiên gằng giọng mạnh hỏi khi thấy đám đàn em của Băng cũng khá là hung bạo. vì không muốn lộ thân phận mà phá hỏng kế hoạch trả thù Thiên Thiên, Băng trả lờ dứt khoát
– Người của Hứa Thiên Phong đó!
Băng nói câu này như là một câu chứng tỏ Phong quan tâm đến Băng và cho Băng mượn đàn em đề phòng nguy hiểm – Thiên Thiên nghĩ vậy
Băng nghĩ giết Thiên Thiên bây giờ cũng không thể vì người của Thiên Thiên cũng rất đông, qua điều tra cho thấy Thiên Thiên chính là con gái của ông trùm bang Black M-G và đó cũng chính là kẻ thù lớn của Mặt nạ quỷ, Băng chỉ nghĩ đơn giản là giết Thiên Thiên thôi thì lương tay quá, Băng muốn hành hạ Thiên Thiên trong đau đớn đến chết thì thôi, nợ máu rắn phải trả bằng máu rồng. Thiên khiến Băng đau về tinh thần và con tim Băng sẽ cho nhỏ Thiên đau về thể xác lẫn tinh thần luôn.
– Tụi bây rút – Sau một hồi chiến vật vã, Thiên Thiên cũng căng giọng nói lớn, vài chiếc xe tải cùng chiếc ô tô của Thiên vút đi nhạt dần trong đêm tối
– Chị có sao không – Một tên lo lắng nhìn sắc mặt của Băng,mặt Băng không có gì là lo sợ chỉ có mùi nguy hiểm bốc lên
– Không, giờ đưa tôi về đi ngủ thôi – Băng cuời nhạt
– Dạ vâng…
Chiếc xe sang trọng nhất trong đoàn xe của đàn em ấy rước Băng về tận nhà, từ vụ này Băng càng thích đi chơi tối một mình hơn để nhử con mồi đến và cho con mồi đó một cú đau nhưng không chết vội.
Đọc tiếp Bí mật mảnh ghép quỷ – Chương 53
Mảnh ghép 53 : Tại lớp học
Tiếng chuông báo thức reo lên, Băng vùng mình khỏi chăn, chuẩn bị đi học và những cảm giác buồn tủi khi xa mẹ đã vơi dần trong nó, mỗi sáng thức giấc mẹ Băng đều làm bữa sáng cho nó ăn nhưng giờ thì không…vì Băng về đây ở một mình đó là nguyện vọng của nó còn mẹ Băng vẫn sống bên Mĩ cùng cha Băng..có lẽ vài năm hoặc thậm chí là mãi mãi định cư bên Mĩ luôn
Đến trường..
Sân trường chỉ còn lại bóng dáng của vài bạn học sinh đang đùa nhau, điều đó cho thấy rằng vừa vào lớp được không lâu
Cơn gió nhẹ thoảng qua , Băng đứng lại và nghĩ vẩn vơ điều j đó
– Em còn đứng đó làm gì?, mau vào lớp nhanh – tiếng thầy TPT lôi nó về hiện tại
– À dạ vâng – Băng lao nhanh lên lớp
Tiết đầu tiên trong ngày, lớp của Băng học hành rất ” chăm chỉ ” đến nỗi cô giáo cũng lắc đầu khâm phục, đó là những tiếng cười nổ nang vang lên, những tiếng nói không lúc nào dừng, có người ngủ, có người chơ