
bộ đồ đen trang nhã, cột tóc đuôi ngựa gọn gàng, nét mặt rạng rỡ, hạnh phúc lắm.
-Em đến rồi đây, anh thế nào hã_Eli nói với một người nhưng hiện giờ người đó đang ở thiên đường dõi theo cô ấy.
-Em nhớ anh biết bao, 4 năm rồi cơ đấy_Eli lại nói rồi đặt đóa oải hương xuống
-Đôi lúc em tự hỏi vì sao em phải cần một người để yêu để nhớ, phải chăng vì em quá cô đơn và phải chăng em sống quá lệ thuộc vào người khác, bản chất cuộc sống của em là luôn luôn cô đơn, vì dù có trăm người bạn đi nữa thì vẫn có lúc em chỉ ở một mình, vì thế em cần phải tìm kiếm một người để yêu để lắp đầy khoảng trống trong lòng để sống với cảm giác rằng ta luôn có một người để nhớ và 1 người luôn nhớ về mình, yêu là hạnh phúc nhưng luôn có rất nhiều nỗi đau, nhưng đối với em có lẽ rằng nỗi đau quá nhiều khiến em cảm thấy sợ, sợ em không chịu nổi cái cảm giác trái tim sẽ tan vỡ lần nữa, em còn quá ích kĩ , em không đủ khoan dung để biết tha thứ và chấp nhận…_Nước mắt rơi, Eli đã khóc, nước mắt hiếm hoi ít ai thấy được, Eli khóc nấc lên.
-Nếu như ngày đó, em chịu lắng nghe anh và em đủ khoan dung để tha thứ và bỏ qua lòng tự kiêu của một người con gái thì…anh đã…_Eli khóc nhiều hơn
-Em xin lỗi anh, em thật sự xin lỗi anh_Eli khóc và chỉ khóc
-Anh kêu em quên anh đi, và phải nhanh chóng tìm một người lấp đầy khoản trống đó sao…anh à…em không…không làm được…em xin lỗi…_Eli lại khóc
-Anh nói với em Tim của em sao lại đau vì người khác, và nước mắt của em sao lại rơi vì người ta, em rất mạnh mẽ mà, anh biết không, chỉ có ngày 24 tháng 6 thôi em là một con người yêu đuối, em đau vì người ta và em khóc vì người ta_Eli nói trong khi nước mắt vẫn cứ trào ra
-Sao anh để em lại một mình, sao anh không trả lời em, tại sao anh cứ im lặng như vậy chứ.._Eli thét lên
Nước mắt đã vơi dần, Eli cũng phải về nhà, cô bây giờ buồn không tả nỗi, nét mặt vui tươi lúc sáng bây giờ đã biến mất, còn lại là một người lạnh lùng.
-Chị sao chị về trể thế, chị khóc sao, mắt sưng húp thế này, ai chọc giận chị sao, chị à_Je lo lắng hỏi dồn dập
-Không ai bắt nạt được chị đâu, chị mệt, chị lên phòng ngủ đây, em cũng đi ngủ đi_Eli lạnh lùng nói rồi bước lên phòng mà không biết có sự hiện diện của Ry, Nic và Ari
-Cô ấy sao thế_Ry lo lắng hỏi
-Không sao đâu_Ari nói, và dường như đã nhớ đến câu chuyện tình 4 năm trước của Eli
-Mọi người cứ dùng bữa tối đi_Ari tiếp tục nói
Mọi người cũng không được vui lắm khi thấy Eli như vậy, dùng cơm xong ai về nhà nấy với tâm trạng rối bời. (Chỉ vì Eli-t/g. bó tay)
Chương 8
Chương 8. Công viên giải trí
Sáng hôm sau, Eli trở nên khác hẳn, không còn nét mặt vui tươi mà lạnh lùng nữa. Eli trở lại với tính cách thường ngày. Lạnh lùng nhưng chẳng vô tâm.
-Je à, xuống nhanh đi học nào_Eli hối thúc
-Vâng, em sắp xong rồi_Je nói lớn
Đến trường mọi người đều xôn xao, lại bàn tán về Eli. Bực bội lắm nhưng cũng phải im lặng thôi vì Eli không muốn nhận lấy thêm phiền phức nào nữa.
-Em_Ry vỗ vai Eli
Eli không nói gì cả chỉ nhìn Ry cười gượng rồi đưa cặp mình cho Ry
-Em không ổn chỗ nào sao_Ry lo lắng hỏi
-No. I’m fine thanks for attention (không. Em ổn cảm ơn vì quan tâm)_Eli trả lời
-Ừ, vậy mình vào lớp nhé_Ry nói giọng buồn hẳn
-Of course (dĩ nhiên)_Eli nói tiếng mẹ đẻ của mình
Vào lớp, mọi người nhìn Eli khinh thường
-Cái thứ được học bổng vào đây chắc cũng chẳng tốt lành gì_Một nữ sinh nói.
-What. She told me ah (Cái gì. Cô nói tôi à)_Je dã bộ trả lời
-No no. I did not dare, she’s not your sister, is not (không. tôi đâu dám, cô ta không phải chị cậu đúng không)_Nữ sinh khác nói
-My sister_Je bắt đầu tức tối
-What makes you think so (Điều gì khiến các cô nghĩ vậy)_Ry lạnh lùng nói (T/g: Lần đầu tiên đó nha)
-She did not tell her family background circumstances(Cô ta không nói gia thế hoàn cảnh của mình) _Nữ sinh đó tiếp tục nói
-I was of her children, then she is..(tôi là em của chị ấy, thì chị ấy cũng là..)_Je chưa nói xong Eli đã xen vào, dường như muốn để mọi người hiểu lầm
-His sister is living with her mother but also her children live with father (Mình là chị em ruột nhưng em sống với mẹ còn chị sống với ba)_Eli nói
-That, so she’s in school through scholarships (Đó, vậy là cô ta vào trường nhờ học bổng)_Cả đám nữ sinh cùng nói
-Hey why do you say so (Nè, tại sao chị nói vậy)_Nic hốt hoảng
-Today we take classes to learn English just so right (Hôm nay lớp ta chăm chỉ học tiếng anh quá nhỉ)_Thấy giáo dạy tiếng anh nói
-Vậy bây giờ chúng ta học nhé_Thầy tiếp tục nói
Nhờ thầy mà cuộc đối thoại lúc nãy chăm dứt. Nhưng Eli biết chuyện này vẫn còn xảy ra dài dài
-Jo em của anh đâu_Eli hỏi Ry (Ry học ở lớp này luôn rồi)
-À, nó bị quê độ cái vụ em hạ gục nó nên không đến lớp một thời gian_Ry cười hô hố khi nói đến đây
-Tại sao anh lại cười như thế_Eli hỏi
-Lần đầu tiên anh thấy con gái mạnh mẻ vậy_Ry cười
-Ồ, làm như chuyện lạ thế giới không bằng_Eli nói
-Hôm nay cho anh một cuộc hẹn đi_Ry nói
-Ừm, chúng ta làm bạn thân nha_Eli cười tươi hơn bao giờ hết
-Tất nhiên rồi_Ry trả lời ngay
Dường như mọi