Snack's 1967
Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em

Bán tình yêu: Hận là cách tôi chiếm đoạt em

Tác giả: Bạc Lương Trà

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322123

Bình chọn: 9.5.00/10/212 lượt.

t rồi, thật đúng là tiểu quỷ biết giày vò người khác!” Trình Mạc Nhiễm gắt gao ôm lấy cô, hôn cô.

“… Em cũng… em cũng nhớ anh!” Lương Ngân choàng tay ôm cổ anh, dính chặt vào người anh.

“Nhớ ở đâu, ở đây, hay là ở đây?” Trình Mạc Nhiễm mỉm cười xấu xa, bắt đầu giở trò với cô.

“Anh… đừng, ở đây là…” Lương Ngân đột nhiên cảm thấy trước ngực nóng rực, tay của anh đã ở trước ngực cô.

“Muốn anh rồi, bảo bối!” Trình Mạc Nhiễm càng phát động tình, Lương Ngân cũng theo anh thở dốc.

Lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

“Tổng giám đốc Trình, lát nữa ngài còn một cuộc họp, vẫn diễn ra như bình thường phải không ạ?” Lý Nhụy gõ cửa hỏi.

Trong văn phòng sắp diễn ra cảnh hạn chế của hai người, hai người đồng thời giật mình, sau đó Lương Ngân rời khỏi người anh, chỉnh lại quần áo, Trình Mạc Nhiễm thì mất hứng, nói với bên ngoài một câu: “Ừ.”

“Chúng ta tiếp tục!” Trình Mạc Nhiễm vươn tay giữ chặt Lương Ngân.

“Này, không phải anh còn cuộc họp sao!” Lương Ngân xấu hổ, nhớ anh bây giờ lại đổi thành dục vọng, lúc nãy thiếu chút nữa cô không nhịn được.

“Vậy… tối nay đến chỗ anh?” Trình Mạc Nhiễm nhíu mày.

“Hừ, sắc lang!” Lương Ngân tránh khỏi anh, chạy đến sô pha cách xa anh nhất, tiếp tục xem tạp chí, trong lòng là hạnh phúc và ngọt ngào, đây có tính là đã hòa thuận rồi không!

“Được rồi, bảo bối, cho anh ôm em một lát! Anh bảo đảm sẽ không đụng vào em!” Trình Mạc Nhiễm bước lại gần ôm cô vào lòng, như vậy có thể giảm những buồn bực và khói mù trong lòng anh suốt mấy ngày qua.

“Mấy hôm nay có phải rất mệt không anh?” Lương Ngân đau lòng, xoa xoa mang tang cho anh, Trình Mạc Nhiễm hừ nhẹ một tiếng.

“Em cũng biết đau lòng cho ông xã! Ngày đó chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị em mắng, hơn nữa lại không thèm để ý đến anh!” Trình Mạc Nhiễm như một đứa trẻ làm nũng với cô.

“Em sai rồi! Nhưng chúng ta chẳng phải đã nói rõ là anh không can thiệp vào công việc của em sao!” Giọng nói Lương Ngân nhỏ như đang than thở, cũng không để ý rằng anh có nghe được không.

Mạc Nhiễm chỉ nghe thấy câu nói nhận lỗi của cô, sau đó vô lại giỡn chọc cô: “Dù sao anh mặc kệ, tối nay anh muốn ăn em thật no!”

“Sắc lang!” Lương Ngân đánh nhẹ vào người anh, nhẹ nhàng ôn nhu, cũng giống như đang làm nũng

Chương 57: Cầu Hôn

Một lúc sau hai người không đứng đắn cùng dính vào nhau, đúng lúc thư ký tổng giám đốc ở cạnh cửa nhẹ nhàng nói : “Trình tổng, đã đến giờ rồi!”

Trình Mạc Nhiễm liền lên tiếng: “Biết rồi.” Nghe thấy tiếng bước chân của cô thư ký đã đi xa.Lương Ngân chỉnh lại áo sơ mi và cà vạt lại cho anh, Trình Mạc Nhiễm hôn nhẹ ở khóe miệng cô vài cái : “Bảo bối, chờ anh làm xong việc!”

Lương Ngân đẩy anh, miệng cũng đáp lại: “Biết rõ, biết rõ, mau đi đi!”

Trình Mạc Nhiễm trên tay cầm văn kiện lưu luyến không muốn rời đi, một lúc sau anh mới đi ra khỏi phòng làm việc, Lương Ngân cảm thấy buồn chán , liền ngồi trên ghế sô pha xem tạp chí, có lẽ quá buồn tẻ cô cảm thấy mỏi mệt liền đứng dậy duỗi lưng một cái, đứng ở bên cửa sổ nhìn cảnh sắc bên ngoài, ở trên lầu cao nhìn xuống người đi đường đông đúc chen nhau qua lại trông thật là nhỏ bé.

Lúc này, đèn đường đã lên rực rỡ, đêm mùa thu ửng đỏ tương xứng hòa hợp cũng vừa mới xuất hiện.

Trình Mạc Nhiễm thấy hội nghị này đặc biệt dài dòng, nguyên nhân có lẽ là có giai nhân đang chờ đợi, anh cảm thấy không còn kiên nhẫn dùng ngón trõ gõ vào ghế dựa, bên cạnh một cái lại một cái, ngón tay thon dài trắng nõn nhưng không mất đi độ mạnh yếu.

“Trình tổng, ngài xem này đã là bộ phương án thứ sáu rồi, nếu gửi đi lại bị bên kia bác bỏ thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Bộ phận chủ quản lập kế hoạch khoe tài chuyển giao cho thư ký mới vừa tiếp nhận.

Làm sao bây giờ? Trình Mạc Nhiễm trong lòng hừ một tiếng.

“Tuàn là rác rưỡi!” Trình Mạc Nhiễm xem cái kia của chủ quản rồi nhướng mày.

“Ha ha…. Ha ha, Trình tổng, ngài thật biết nói đùa!” Lúc này, người chủ quản toàn thân đã toát mồ hôi lạnh.

“Hôm nay cuộc họp dừng ở đây, có chuyện gì thì đến phòng làm việc tìm tôi!” Trình Mạc Nhiễm nhìn những thứ của nhóm người phòng kế hoạch không dùng được, đầu lại càng phát đau, đơn giản có họp thêm cũng không có kết quả cũng uổng phí sức lực, hiện tại anh cảm thấy có gửi cái kia đi cũng sẽ bị bác bỏ, lão tổng vang dội kia cùng bọn họ nhất định trong quá khứ có gì thù oán gì đây.

Lương Ngân vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ trong lòng cũng là hổn loạn, hiện tại trong lòng cô có khối băng lớn vẫn chưa tan, nhưng là còn có chút nóng nảy không có dập tắt, cô là muốn hỏi Trình Mạc Nhiễm xem có biết chuyện này không, nhưng mà hai người họ vừa mới làm lành lại với nhau, lại hỏi chuyện về người đàn ông khác , anh thế nào cũng sẽ tức giận, Cẩm Niên cũng đã nói qua, hai người ở cùng một chỗ chính là phải bao dung, nhường nhịn, nếu anh làm không được thì chỉ có cô làm rồi!

Trình Mạc Nhiễm đi đến cửa, Lương Ngân liền quay đầu lại, anh gần đây thật sự gầy đi rất nhiều, hình dáng càng lúc càng sắc sảo.

“Xong rồi sao anh?” Lương Ngân đi đến trước mặt anh hỏi.

“Uh, thu dọn đồ đạc, về nhà thôi!” Trình Mạc Nhiễm ở công ty không phải là ng