Pair of Vintage Old School Fru
Bản hợp đồng kì lạ

Bản hợp đồng kì lạ

Tác giả: kian20712000

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326744

Bình chọn: 8.00/10/674 lượt.

ng đi vào sâu trong đảo, Bora càng nhận thấy số các biệt thự cỡ nhỏ tăng lên. Hòn đảo này dường như là nơi dành cho

các đại gia dùng làm nơi ẩn cư sau khi bôn ba trên thương trường chán chê. Và càng đi, Bora càng không tìm thấy cái gọi là

1 căn nhà nho nhỏ mà Ki Yul muốn nói tới đâu hết.

” Tới nơi rồi ! ” Ki Yul dừng lại trước cổng của 1 ngôi nhà rồi bấm chuông, ” Tôi đã gọi cho người trông nhà trước khi chúng

ta tới đây rồi nên ông ta … ”

Bora nhìn lên trên và ngắt lời anh:

” Thế này mà là nhỏ à !? ”

Ki Yul phì cười:

” Với người kinh doanh khách sạn như cô thì chỗ này chưa thể coi là nhỏ được nhưng với tôi thì nó không to được như tôi

muốn ! ”

Có tiếng mở cổng. 1 người đàn ông đứng tuổi thò đầu ra hỏi:

” Anh Min phải không ? ”

Bora ngạc nhiên nghĩ bụng: ” Anh Min ư ? ”

” Chào ông ! Lâu quá không gặp ! ” Ki Yul nhoẻn cười với ông ta.

” Nhà cửa đã được dọn dẹp sạch sẽ hết rồi. Những thứ mà anh yêu cầu, tôi cũng đã mua đủ. Chìa khóa đây, gửi anh ! ”

” Cám ơn ông ! ”

Khi người trông nhà đi rồi, Ki Yul mới đi vào trong. Bora túm tay áo anh kéo lại:

” Ki Yul, rốt cuộc anh đã mua nhà dưới cái tên nào vậy ? ”

Ki Yul quay lại mỉm cười:

” Với ông lão trông nhà đó, tôi là Min Ki Joon ! ”

” Anh … anh lấy tên của bố anh ra để mua nhà sao ? ” Bora sửng sốt nói.

Ki Yul thản nhiên nói:

” Có sao đâu. Còn không mau vào nhà đi ! Cô muốn phơi nắng ngoài này à ? ”

Chương 22

Chapter 22

Bora mở cửa tủ quần áo ra và nhìn vào trong.

Từ lúc nào trong bộ sưu tập của cô xuất hiện những chiếc váy đầm liền ?

Cô đội chiếc mũ rộng vành lên đầu, dạo bước trên con đường gần ngôi nhà của Ki Yul. 1 ngày nắng chói chang. Bora lấy tay

kéo nhẹ vành mũ xuống sát mặt. Cô không muốn cái nắng gay gắt này làm hỏng làn da của mình.

Bora lặng lẽ bước đi. Gió biển lồng lộng xô đẩy những cành cây vào với nhau. Bóng cây rung rinh trên con đường cô đi. Lá

khô rơi xào xạc sau bước chân cô. Nắng, biển, hoa lá … như hòa vào với nhau. 1 hòn đảo quá đẹp, Bora nghĩ vậy. Tại sao

cô lại chưa từng phát hiện ra 1 nơi như thế này trước đây nhỉ ?

Bên lối đi ven biển là chỗ neo du thuyền. Những chiếc du thuyền nhỏ cáu cạnh nằm im lìm trên mặt nước biển. Trên boong

1 chiếc du thuyền gần đó là 1 vài thanh niên ngồi tán gẫu dưới bóng ô.

” Ê, nhìn kìa ! ”

” Woa ! Ở nơi này bao lâu rồi mà bây giờ mới thấy có người đẹp xuất hiện đấy ! ”

” Trông cô ta quen quen, tôi gặp ở đâu rồi thì phải ! ”

” Phải đó, cô nàng kia giống con gái của tập đoàn Evergreen thật đấy ! ”

” Chỉ là người giống người thôi, nghe nói con gái nhà đó đang chuẩn bị cho lễ kết hôn với chàng CEO của K-Capital thì làm

sao có thời gian đến đây chơi được chứ ?! ”

” Đúng đấy ! Nếu là Jin Bora, con gái của tập đoàn Evergreen thì tóc cô ta phải dài hơn thế này, với lại phục trang từ đầu

đến chân phải toàn đồ hiệu mới đúng chứ làm sao đơn giản thế kia được ! ”

” Và con gái của tập đoàn Evergreen phải trông già dặn hơn mới phải ! ”

Bora siết chặt nắm tay lại. Cô nghiến răng tự nhủ: ” Muốn tẩn mấy gã này 1 trận quá ! “. Nhưng rồi cơn giận của cô nhanh

chóng nguội lạnh. Họ nói cũng đúng thôi. Có ai quen biết cô mà trông thấy cô hiện tại có thể nhận ra cô được không ?

Từ khi còn học cấp 2, sau sự kiện bố bỏ đi với người phụ nữ khác, Bora đã phải chuyển trường ngay lập tức. Cô luôn phải

đối mặt với những cái nhìn thương hại, những lời châm chọc, cạnh khóe, dè bỉu …. từ những người xung quanh. Không có

ngày nào là được yên ổn. Có ai biết rằng sự kiện ấy đã gây cho cô nhiều vết thương lòng, nhiều đau khổ không ?

Dưới sự giáo dục của người mẹ, Bora dần dần trở nên cứng rắn hơn. Cô không còn quan tâm đến thái độ, tâm trạng, cái

nhìn của mọi người nữa. Cô trưởng thành như 1 cây xương rồng giữa sa mạc khô cằn. Mạnh mẽ. Gai góc. Dần dà cô học

được cách ứng xử theo tâm trạng của người đối diện, khiến họ bị đánh lừa bởi vẻ ngoài của cô. Họ muốn thế nào, cô đáp

ứng thế đấy. Miễn là việc đó mang lại lợi ích cho cô.

Lúc nào cô cũng ở trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng đón nhận mọi rủi ro đến với mình. Vì cô biết có làm khác đi thì

những vết thương lòng mà cô đã nhận cũng không thể lành được. Mà có lành thì cô cũng chẳng thể quay về với con người

trước kia được nữa …

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn xuất hiện trong bộ cánh lộng lẫy nhất.

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn dịu dàng, tươi cười với mọi người cho dù có đang khó chịu, đang bực bội đi chăng nữa.

Nếu là Jin Bora thì sẽ luôn khiến cho đám nhân viên dưới quyền phải co vòi khép nép khi phát hiện thấy sự xuất hiện của cô.

Nếu là Jin Bora thì sẽ không bao giờ biết yếu đuối là gì.

Nếu là Jin Bora thì sẽ không để cho người nào đó nắm tay mình (lôi xềnh xệch) tới 1 hòn đảo lạ hoắc lạ huơ nào đó như bây

giờ.

Và nếu là Jin Bora thì sẽ không yêu ai hết ngoại trừ bản thân.

Bora quay bước trở về ngôi nhà. Đi dạo thế này là quá đủ rồi.

Cô đẩy cánh cổng bước vào trong, đưa mắt nhìn về hướng chiếc ghế bành trước hiên nhà – nơi mà 1 chàng trai đang ngồi

đọc sách với 1 cặp kính trễ trên sống mũi.

Chính là vì người này !

Mới lầ