Snack's 1967
Bạn gái của Thiếu Gia

Bạn gái của Thiếu Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323682

Bình chọn: 7.5.00/10/368 lượt.

thái độ nghiêm túc.

– Cậu! cậu điên thật rồi! – Senil lăp bắp, quả thật cô nhóc đang xấu hổ, khuôn mặt đỏ lừ.

Cả lớp sau khi há hốc mồm kinh ngạc thì đồng loạt vỗ tay và rú lên. Một phần là chúc mừng Senil đã có người theo đuổi, nhưng phần nhiều là để tuyên dương sự quả cảm tuyệt với của Nam.

Tôi chạy lại phía Senil, cố gắng nhịn cười vỗ vai cô nhóc:

– Thôi! Người ta đã có nhã ý tặng thì nhận cho phải phép!

– Cậu cũng có vấn đề rồi sao? – Senil nhìn tôi trách cứ xong rồi bỏ đi xuống chỗ ngồi để mặc cậu Nam quỳ dưới chân cũng bó hoa to oạch.

Sau khi Senil về chỗ, Nam đứng dậy, nhìn Senil rồi hùng hổ tuyên bố:

– Tôi biết trước thế nào cậu cũng hành động như vậy nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc!

Nói rồi cậu nhóc cũng chạy về chỗ ngồi đặt bó hoa cùng hộp quà lên phần bàn của Senil rồi ngồi xuống bên cạnh…lôi sách vở ra học @_@! Đúng là không thể hiểu nỗi!

Suốt buổi học tôi và Trần Thoại ngồi phía sau nhìn lên cặp đôi kì quặc đó mà cứ tủm tỉm cười. Tình iu kiểu như thế thật thú vị. Senil làm bộ lạnh lùng không nói câu nào với Nam, mặt lúc nào cũng quay đi hướng khác, Nam cũng không nói năng gì, cứ hễ Senil có hơi hướng quay về phía mình là cậu ta lại cười toe toét. Làm sao mà không buồn cười được chứ???

Ra chơi…

Senil dẫn tôi ra ghế đá, vẻ mặt cô nhóc trông không thể thảm hơn.

– Sao thế? Lần đầu tiên được người khác giới tỏ tình chứ không phải người cùng giới nên bất ngờ à? – tôi cười.

– Cả Di mà cũng chọc tôi nữa sao? – Senil bực mình.

– Thì đúng mà!

– Làm sao có thể như thế được chứ? Thằng nhóc đó quả là có vấn đề!

– Ai lại đi nói người thích mình là có vấn đề chứ! Nam cũng dễ thương mà!

– Dễ thương cái con lươn. Di nghĩ đi: tôi chỉ yêu có mình Di thì làm sao có thể???

– Cậu đừng như thế nữa! Cậu có yêu tôi đến như thế nào thì cũng chỉ là tình bạn, cao lắm thì tình thân, cậu không thể chỉ mãi biết có tôi, cậu cũng là con gái, đó là sự thật không thể chối cãi được! vậy nên cậu cũng phải có cho mình một tình yêu đúng nghĩa chứ!

– Nhưng …

– Hay là cậu ghét Nam? Có lẽ thế! Cậu chỉ coi con trai như những đứa bạn cùng giới nên khó chấp nhận là phải. Nhưng nếu như thế thì sao hồi nãy cậu không từ chối thẳng thừng luôn đi, hay là nói cậu ghét cậu ta, cớ gì mà lại im lặng???

– Ơ!…Chuyện này… – như bị tôi rà trúng tim đen, cô nhóc ấp úng như gà mắc tóc.

– Sao? Ghét người ta hay thích người ta đây???

– Tôi không nói chuyện với cậu nữa!

Senil giận dỗi bỏ đi, cái dáng con trai ấy khuất sau cửa lớp, tôi lắc đầu mỉm cười…Senil đã đến lúc phải trở về với hình ảnh con gái rồi….

Chap 35: Hẹn hò…

Ra về.

Trần Thoại nắm tay tôi giữ lại.

– Có chuyện gì thế? – tôi ngạc nhiên quay lại.

– Sáng mai nghỉ học, tôi với you hẹn hò nhé!

– Cái gì??? Hẹn hò???

– Cần gì mà phải ngạc nhiên đến thế nhỉ? Nếu nói một cách thẳng thắn thì tôi với you đã khi nào đi chơi với nhau đâu??? Quả thật là một thiếu sót trầm trọng.

– Cái này…nhưng tôi sợ không được, ba mẹ với chị hai không cho tôi đi đâu!

– Tôi không biết! Hay you muốn tôi tới tận nhà năn nỉ gia đình you như khi trước? phiền phức cho you lắm đó!

– Cái cậu này! Thôi được! để tôi coi thử xem sao!.

Buổi tối tôi cố gắng tìm mọi cách để nói chuyện đi chơi với ba mẹ và chị hai nhưng cứ sợ sợ, ba mẹ thì không sao, chứ chị Diên thì….

Nhưng cũng phải thử xem sao, dù sao mai ở nhà một mình cũng chán lắm!

– Ba mẹ này!

– Có chuyện gì thế?

– Ngày mai trường con thi học sinh giỏi nên con được nghỉ học, ba mẹ cho con đi chơi với bạn nhé!

– Thế à? Mà bạn nào thế?

– Dạ bạn cùng lớp con ạ!

– Cũng được! nhưng coi chị con có đồng ý không đã!

Tôi quay sang nhìn chị Diên, chị ấy hình như không để tâm mấy đến câu chuyện giữa tôi và ba mẹ, khuôn mặt cứ như đang suy nghĩ chuyện gì, nhân cơ hội tôi liền hỏi:

– Chị Diên! Mai em đi chơi với bạn nhé!

– Mày ưng đi đâu thì tùy! Hỏi chị làm gì!

Tôi há hốc mồm ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên chị ấy cho phép tôi đi chơi với thái độ dễ dàng như vậy. Đúng thật là chị ấy đang có chuyện gì rồi. nhưng dù sao thế cũng tốt, tôi nhảy cỡn lên sung sướng.

Đang ngồi trong phòng học bài, chợt chị Diên gõ cữa phòng rồi đưa cho tôi hai cái áo.

– Là gì vậy chị?

– Hàng mẫu của công ty tao, áo đôi kiểu mới nhất năm nay, tao được tặng một bộ nhưng không biết làm gì, cho mày với con Senil mặc đó!

Tôi nhìn chằm chằm hai cái áo trên tay, màu đen, kiểu dáng đúng là model thật…hay là….

1h30 sáng.

Tôi đang ngon giấc thì tiếng chuông điện thoại reo lên inh ỏi, tôi mắt nhắm mắt mở rời khỏi giường đi tìm

Chap 36: “Tai nạn”

– Chúng ta phải đi thăm tổ tiên của mình chứ?

Thoại cầm tay tôi dẫn vào trong, tôi thở dài trước sự kì cục của cậu bạn trai. Tôi biết Thoại có một nỗi buồn nào đó rất lớn, và cậu ấy cũng có một bí mật rất lớn mà chưa bao giờ nói cho tôi biết, đôi khi cậu ấy rất kì lạ….

Đi ngang qua mấy chuồng sư tử rồi cá sầu, rồi hổ tôi tái mặt hoảng sợ, mấy con thú này lỡ may mà bị xổng chuồng thì chắc nó xé tôi thành trăm mảnh mất, càng nhìn càng sợ, càng sợ lại càng nắm chặt tay của Trần Thoại.

– Tới rồi! – Thoại reo lên.

Tôi cùng cậu ta t