
cũng được, là mây trời xanh gợi ngây thơ cũng được. Anh chỉ cần là mặt trời, dù muốn hay không, em vẫn sẽ phải ở bên anh.
Anh của em á. Chồng của em á đang có một kế hoạch cực chất nha! Chất lừ!
Bây giờ, kể cả lời đòi chia tay của em, lúc bị phát hiện vụ bé Tiểu Lâm, anh cũng chấp hết, vì anh là chồng em, vợ thì không nên giận chồng những điều nhỏ, nhỏ như con kiến.
Nhưng bây giờ, có một trở ngại nhỏ nhoi.
Nhà chính, căn nhà to đùng mà em chưa đến bao giờ ấy, anh cũng chẳng để ý nó nằm ở vùng đất nào, nước nào nữa.
Thằng đàn em chạy vào, nói luôn cho em hay nó tên là Đản, họ tên đầy đủ thì anh quên rồi. Chốc sau, có khi anh quên luôn mặt nó, còn em thì mãi mãi anh không quên nha, yêu trọn kiếp luôn!
-Đại ca, tên Max King lại dở trò!!!
Anh không hề hút thuốc, anh chỉ cầm thôi, thật!
-Nó làm gì rồi?
-Nó dở trò cuống mất của chúng ta tập đoàn MG!
Anh nhíu mày, cái MG này cũng không lớn lắm, kế thì anh thừa nhưng anh đang bận nghĩ đến em.
-Điều tra về thằng đó, rồi xử đẹp đi!
-Nhưng… – Đản lắm điều, thực là nên sa thải mà.
-Sa thải nhé! – Anh lạnh lùng nói.
Chẳng cần nói thêm chi, thằng ôn con chạy thục ra cửa. Nó còn khôn vì trước khi đi còn biết hành lễ với anh.
Chương 92: Seme. Tao Không Nhịn Nữa.
Mày nghĩ rằng tao nhịn mày bấy lâu nay là vì sợ mày ư? Không hề, thằng khốn. Mày coi thường tao quá đấy, tao thề sẽ làm cho mày thân bại thanh liệt, rồi mày sẽ bò dưới đất, dập đầu cầu xin tao tha chết.
Điện thoại reo. Trong phòng không có lấy một người, tao ngồi trên ghế, nhấc điện thoại.
-Alo!
“ Đức ngài! Thuốc đã được hoàn thành, hiện đang được chuyển đến chỗ ngài”
Mày nghe chưa? Thuốc đấy, con vợ nhỏ mày sắp có chuyện rồi đấy!
-Được!
Tao cúp máy, đứng dậy, mở cửa, ra khỏi phòng. Ngay ngoài của, tên quản gia đã đứng ngay đó, tay cầm hộp thuốc hiếm có.
-Thưa ngài, thuốc đã được gửi đến!
Tao cầm hộp thuốc, đi thẳng đến phòng của vợ mày. Chắc là thằng ẻo lả và em tao đang ở trong đó. Không hiểu từ lúc nào mà chúng thân thiết đến thế. Nhân thể đấy tao tỉnh sổ luôn với mày chuyển làm diện mạo em tao “tàn tạ” như thế này.
Cửa mở, đôi mắt ngơ ngác của con vợ mày, lại thêm những ánh mắt ngơ ngác khác của bố mẹ vợ mày, thêm em gái tao và thằng ẻo lả.
-Anh hai! – Hồng Duyên ngạc nhiên.
-Ra ngoài! Tất cả! – Tao lạnh lùng trả lời. Là do mày hết đấy.
-Anh hai! – Hồng Duyên vẫn tiếp tục.
-Ra ngoài! Đừng để tôi nói lại lần nữa!
Khi tất cả ra ngoài, thấy cô vợ nhỏ của mày cũng bước ra, tao kéo cô ta lại :
-Cô ở lại!
Cô ta bất chợt lúng túng :
-Anh muốn gì?
Đóng cửa, tao đẩy cô vợ nhỏ của mày xuống ghế, ghé sát mặt vào mặt cô ta :
-Rồi sẽ biết, giờ tôi hỏi là cô có muốn biết về cô gái 4 năm trước của Tử Lâm không?
Đúng là vợ mày rất đáng yêu, cử chỉ bây giờ cũng rất mê hoặc.
-…có…
Tao cười, cười vào mặt mày đấy :
-Vậy cô phải uống lọ thuốc này!
Mắt cô ta nghiệt ra.
-Có uống hay không? – Tao rơ lọ thuốc quý ra trước mắt vợ mày.
-… không…
Tao điên tiết, nở nắp lọ thuốc, rốc thẳng vào miệng cô ta.
Ngay lúc ấy tiếng đập cửa vang lên, dồn dập :
-Mở cửa ra!!! Thằng khốn!!! – Không ai khác ngoài mày, Triệu Tử Lâm.
Chương 93: Em Làm Sao Thế?
Ngay khi anh biết tin hắn tính dở trò với em là anh liền phóng xe đến thẳng đây. Anh chưa bao giờ làm chuyện gì nhất thời cả. Nhưng anh đã phá lệ vì em đấy. Anh đã bỏ mọi thứ vì em. Vậy nên em không bao giờ được phép bỏ rơi anh.
Anh chạy đến trước cửa phòng mà hắn nhốt em trong đó. Anh biết hắn cũng đang ở trong đó. Anh phá cửa. Và thấy em… thấy em đang ôm chân hắn, đôi mắt chìm đắm trong mê tình.
-Minh Ngọc! Em sao vậy?
Anh lo lắng nhưng trái với sự lo lắng của anh em lại cứ bất mê bất ngộ mà ôm chặt lấy hắn. Anh nhìn lên phía hắn. Vu Chính hay còn là Seme. Hắn đang toát mồ hôi lạnh, hắn đang bắt chiếc anh đấy.
Anh tiến lại, kéo tay em lên nhưng em vùng ra, giọng ngọt ngào :
-Em yêu anh!
Chấn động địa cầu.
-Phải, anh cũng yêu em! – Anh hạnh phúc cực độ nhưng vẫn tỏ ra vô cùng lạnh lùng.
-Cô ta nói yêu tao, không phải mày! – Câm mồm, thằng Seme như mày có quyền gì mà lên tiếng ở đây!
Anh cố kéo em ra.
-Tao cho cô ta uống “ Mê tình tán” và đây là kết quả. Cô ta yêu người đầu tiên nhìn thấy và đó là tao! Dù không thích nhưng cái cảm giác hớt tay trên của mày cũng hay hay! – Thằng khốn đó còn cười được.
Anh sẽ không nhịn nữa đâu, anh đấm trọn một quả vào mặt hắn. Hắn ngã ra sau và em bất ngờ thấy vậy, đứng lên và quát tháo ANH:
-Ngươi làm cái quỷ quái gì vậy!!! Đồ mất dạy! – “Đồ mất dạy”? Em chỉ nói thế rồi chạy đến phía thằng Seme, đỡ hắn dậy. Lo lắng hỏi han hắn. Nào là : “ Anh có sao không?”, nghe mà sến đến tận óc.
Ngay lúc ấy, ngay tại đây, anh đã biết em đã thay đổi, thay đổi theo chiều hướng xấu.
-Mày… mày không chỉ làm cô ấy yêu mày mà còn làm cô ấy trở nên “Hư Hỏng”!!! – Anh quát, khó chịu đến tận tim. Nó nhói mãi, chắc bởi người anh yêu nói yêu người khác. Nếu như đó là cô gái 4 năm trước, chắc anh cũng không đau như thế này.
Không ai quan tâm đến anh, em đỡ Seme của Uke đứng lên, đi ngang qua anh và ra khỏi phòng.
Gi