Bà xã, theo anh về nhà đi

Bà xã, theo anh về nhà đi

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323393

Bình chọn: 8.00/10/339 lượt.

ở bên kia tốt nhất tự biết giữ gìn một chút.”

Tôi xoay người lại đối mặt hắn, chẳng hiểu ra làm sao: “Liên quan gì đến anh?”

Hắn nhắm mắt lại, giọng điệu vẫn như cũ không khá hơn chút nào: “Tôi chỉ là không ưa thấy phụ nữ thủy tinh dương hoa triêu tam mộ tứ *.”

*cả 2 thành ngữ đều chỉ sự lăng nhăng, quan hệ bất chính.

Nhớ rõ hồi tiểu học cô giáo thường xuyên bắt chúng tôi luyện tập lấy ý chính trong câu, đây cũng là một trong số những kỹ năng ngữ văn mà tôi hiếm hoi nắm giữ được. Hiện tại đem câu nói của Giang Ly lấy ra ý chính, thì phải là:

Tôi, không ưa, phụ nữ. Tốt lắm, rất mạnh mẽ, những lời này càng có thể khái quát nội tâm u ám lúc này của Giang Ly.

Nghĩ đến đây, tôi tà ác nhếch khóe miệng, cười nói: “Thực đáng tiếc, tôi vừa vặn chính là một người đàn bà thủy tinh dương hoa triêu tam mộ tứ”

Giang Ly đột nhiên mở to mắt, sắc bén trừng mắt nhìn tôi. Lòng tôi chợt rùng mình, lập tức ngăn chặn nội tâm đang bất an, nhắm mắt lại không để ý tới hắn. Giang Ly chết tiệt, một ánh mắt cũng có thể khiến dọa người ta tới mức chết khiếp.

Lúc này, Giang Ly chậm rãi nói: “Cô nếu dám làm chuyện gì không đúng đắn, trở về tôi tự nhiên có biện pháp trừng trị cô.”

Tôi nhắm mắt lại, nghĩ thầm, cho dù tôi làm chuyện gì không đứng đắn, anh cũng đâu có biết !

…..

Buổi sáng lúc rời giường, Giang Ly đã tập thể dục xong trở về. Lúc tôi đi ngang qua phòng khách, rõ ràng phát hiện trong phòng khách một đống hành lý thật lớn. Đống hành lý kia rõ ràng không phải của tôi, đồ của tôi đều để trong phòng mình. Như vậy, là của Giang Ly?

Tôi nghi hoặc nhìn lên, hỏi Giang Ly: “Anh muốn rời nhà trốn đi ?”

Giang Ly không mặn không nhạt giải thích: “Tôi muốn đi lặn, vẫn là cùng đi Maldives đi.”

Quyết định của Giang Ly, làm tôi một lần nữa lại mất đi cơ hội thất thân.

Nhưng mà tôi còn có một vấn đề chưa làm rõ, hành lý của hắn chuẩn bị vào lúc nào ?

Chẳng lẽ hắn đã mưu đồ từ lâu? Vậy mà còn làm bộ không đi, cái tên này thật rỗi hơi!

Giang Ly nhìn ra nghi hoặc trong lòng tôi, nói: “Tôi chuẩn bị từ tối hôm qua.”

Tôi: “Sao tôi lại không biết gì cả.”

Giang Ly: “Cô ngủ say như lợn chết, biết làm sao được.”

Tôi: “……”

……

Maldives rất mỹ lệ, nhưng mà hành trình đi Maldives là thống khổ. May mà thời điểm chúng tôi đi là mùa vắng khách du lịch, vé máy bay cùng khách sạn đều dễ dàng đặt trước hơn một chút, chẳng qua gần mười mấy giờ hành trình, vẫn là làm cho tôi có chút ăn không tiêu, huống hồ trên đường còn phải chuyển máy bay. Dọc đường đi tôi cơ bản chính là vừa nghe nhạc vừa ngủ, tôi mơ mơ màng màng lúc ngủ lúc tỉnh không biết ngày đêm, theo cách nói của Giang Ly chính là, tôi không cầm tinh con lợn thì thật sự đáng tiếc.

Buổi tối lúc đến sân bay Maldi, đã là hơn mười giờ đêm, còn phải kiểm an. Khách sạn của chúng tôi nằm trên một cái đảo nhỏ, cũng may cách Maldi không xa, thông quan sau, ngồi trên ca nô là có thể đến. Bận tối bận lui, chờ lúc chúng tôi đến khách sạn, cũng đã gần mười hai giờ. Hai người thu dọn đơn giản một chút, sau đó tắm rửa đi ngủ. Giang Ly trước khi ngủ còn không quên nói móc tôi một câu: “Cô đã ngủ cả một ngày rồi, làm sao vẫn còn ngủ được nữa nhỉ.”

Tôi không thèm để ý tới, trong lòng nhận định hắn đây là ghen tị, ghen tị tôi ăn no ngủ kỹ so với nhợn còn vui vẻ hơn!

…..

Tôi cảm thấy Giang Ly thật sự là người điên, du lịch còn không quên tập thể dục, cả buổi sáng hắn lăng xăng chạy vòng quanh tiểu đảo một vòng rồi mới trở về ăn bữa sáng, làm cho sự khinh bỉ của tôi đối với hắn càng thêm sâu đậm.

Bữa sáng ở khách sạn là được phục vụ sẵn, thực phong phú, nhưng mà chủ yếu là cơm Tây, không có gì hợp khẩu vị của tôi. Chẳng qua hoa quả nơi đây cũng không tệ lắm, tôi chấp nhận ăn chút hoa quả cùng điểm tâm, uống chút đồ uống linh tinh, thế là xong bữa sáng.

Sau bữa sáng, chúng ta đi vào bến tàu, cùng với mấy người khác đi tham quan đảo. Đi tham quan đảo chủ yếu chính là đưa chúng tôi đi đến một số đảo nhỏ của dân bản xứ gần đó, cảm thụ một chút không khí dân tộc của địa phương.

Maldives đúng là thật xinh đẹp, mặt biển rất yên bình, làm cho trong lòng người ta sinh ra một loại cảm giác khoáng đạt, cởi mở. Thảm thực vật trên đảo, bãi biễn, biệt thự cùng với nhà gỗ nổi trên mặt nước, rất hòa hợp với màu xanh của trời biển, như một bức tranh, yên tĩnh mà mỹ lệ. Tôi giơ ống kính máy ảnh lên tách tách tách chụp ảnh, cảnh sắc xinh đẹp như vậy trăm ngàn lần không thể bỏ qua.

Hôm nay mới biết được, thì ra cư dân bản địa ở Maldives cũng rất biết buôn bán. Nơi này có rất nhiều quán nhỏ của dân bản xứ mở ra, bán một ít vật lưu niệm. Nơi đây cũng có rất nhiều thứ để thưởng thức, tỷ như những cái hộp gỗ được phủ sơn, còn dùng vỏ sò và răng cả làm đồ trang sức nho nhỏ. Chủ quán thực nhiệt tình, tôi ngại từ chối, cho nên cũng lựa khá nhiều…. Dù sao cũng có người trả tiền hộ.

Đi dạo các loại đảo nhỏ xong cũng vừa vặn chính ngọ, tôi cũng có một chút mệt mói. Chẳng qua tiết mục sau cơm trưa có vẻ làm người ta động tâm, đó chính là – lặn xuống nước.

Trong đống hành lý to khủng bố của Giang Ly có một bộ thiết bị lặn có thể


80s toys - Atari. I still have