Teya Salat
Bà xã, ngoan ngoãn để anh sủng em

Bà xã, ngoan ngoãn để anh sủng em

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325601

Bình chọn: 9.5.00/10/560 lượt.

gái bảo bối của mình đang quỳ gối ngoài cửa, cuối cùng vẫn nghiến răng tàn nhẫn đuối nó ra ngoài. Nhưng ông không ngờ rằng cháu gái ngoại bé nhỏ đằng sau con gái lại dũng cảm như một chiến sĩ nhỏ nói câu đó với mình, tư thế bảo vệ thẳng lưng đứng trước mặt mẹ mình.Đôi mắt từng nhìn qua vô số người Nghiêm Đình đột nhiên toát ra vẻ vui mừng, đứa bé này không tệ, có can đảm, sau này nếu ông không thể dựa vào cô con gái không có tương lai, có thể dựa vào cô cháu gái bé nhỏ của mình. Con gái gả ra ngoài như bát nước hắt đi. Nếu lúc đầu nó không để ý đến sự phản kháng của người trong nhà, như vậy cũng tùy nó đi!

CHƯƠNG 68: TRỞ VỀ THÀNH PHỐ A

Chương 68: Trở về thành phố A

Nếu như hỏi Nghiêm Hi lúc về thành phố A muốn làm cái gì nhất, Nghiêm Hi nghiêng đầu suy nghĩ thật lâu, kết quả là không muốn làm gì hết.

Lãnh Diễm nhìn Nghiêm Hi ngồi bên trái mình, lại nhìn Tiểu Yêu đang vùi trong ngực cô lưu luyến không rời, ánh mắt thẳng tắp.

Tiểu Yêu gặp lại chủ nhân sau ba tuần thất lạc cho nên hưng phấn vô cùng, vốn đang đàng hoàng ngồi trên đất, le lưỡi ra vì trời quá nóng, thở khó khăn, ngay cả động cũng không muốn động. Nó ngẩng đầu nhìn mấy anh đẹp trai đang đứng bên cạnh mình. Tiểu Yêu không hiểu, mấy chiếc xe thể thao cao cấp đẹp mắt sau lưng sao không có ai ngồi, tại sao mấy người này muốn đứng xếp hàng dưới ánh mặt trời chói chang như vậy? Phơi nắng sao?

Tiểu Yêu ngẩng đầu liếc nhìn ông mặt trời nóng như lò thiêu, hai mặt bị ánh sáng mặt trời rọi vào đến mức chói mắt, Tiểu Yêu lập tức nhắm mắt, sau đó xoay mặt vào trong gặp chủ nhân đã lâu không gặp của mình.

Tiểu Yêu lắc lắc cái đầu của mình, không phải mình trúng gió chứ, xuất hiện ảo giác rồi!

Nghiêm Hi nhìn thấy khuôn mặt to lớn của Tiểu Yêu phía trước, khẽ mỉm cười, lại thấy Tiểu Yêu lắc đầu với cô, cơ thể nho nhỏ vì lắc quá độ, không đứng vững, móng trước mềm nhũn, suýt chút nữa là ngã người.

Nghiêm Hi bị chọc cười, “Tiểu Yêu, nhớ chị không?” từ xa đã gọi tên Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu run run vểnh tai lên, giống như nghe thấy tiếng Hi Hi!

Đôi mắt lúng liếng cẩn thận nhìn bóng người không ngừng đi tới trước mặt, chợt, đôi mắt to ngập đầy hưng phấn, bốn móng vuốt ra sức cào cào, cơ thể nhỏ nhắn lập tức vọt ra ngoài, chạy đến dưới chân Nghiêm Hi, hai chân trước bám lên đùi Nghiêm Hi, vươn đầu lưỡi ra thật dài liếm liếm.

Nghiêm Hi thấy dáng vẻ đáng yêu của Tiểu Yêu, không nhịn được ngồi xổm người xuống ôm lấy, ai ngờ Lãnh Diễm bên cạnh nhanh hơn cô một bước, chen chân vào đá một cái, cả người Tiểu Yêu bị đạp ngã lăn quay trên đất, trong miệng không ngừng gào khóc.

Lãnh Diễm nhíu đôi mắt phượng lại: “Thấy ai cũng dám nhào lên trên, cũng không nhìn xem anh mày có đồng ý hay không.” Người phụ nữ của anh, bất kỳ sinh vật giống đực nào cũng không được phép đến gần.

Hơn nữa dáng vẻ lăn lộn gào khóc trên đất ăn vạ này còn đáng ghét hơn!

Nhưng kết quả sau cùng, con vật giống đực này vẫn được Nghiêm Hi bế lên, Lãnh Diễm liếc nhìn Tiểu Yêu giả chết nằm trên đùi Nghiêm Hi, hai mắt nhíu lại, quay đầu nhìn thẳng, “Thật ra thì, ngồi máy bay có thể gửi vận chuyển thú cưng!” Giọng nói buồn buồn mất hứng như đứa bé bị người khác đoạt lấy món đồ chơi yêu thích, không vui!

Tiểu Yêu vốn đang nhắm nửa mắt chợt run lên.

Nghiêm Hi vuốt nhẹ đám lông của Tiểu Yêu, nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang lái xe, khẽ mỉm cười: “Thú cưng gửi vận chuyển không an toàn, em cũng không yên tâm.”

Lãnh Diễm nhếch miệng, không yên tâm, vì một con chó phải để bốn người đàn ông lái xe về thành phố A sao? Là sáu giờ lái xe trên đường đó, hơi lãng phí thời gian.

Nhưng Lý Duệ Thần luôn luôn không hề có ý kiến gì với ý muốn của Nghiêm Hi, Tiếu Thâm luôn thích chơi cũng không có ý kiến gì, Cố Tiêu thích ứng trong mọi hoàn cảnh cũng không hề có ý kiến. Được rồi, người có ý kiến chính là Lãnh đại gia, anh thừa nhận, anh không thích bà xã mình đối xử tốt với con chó chết này như vậy.

Vợ anh, trong lúc đi với anh vẫn đối xử với một con chó tốt như vậy, trong lòng anh không hề cảm thấy thoải mái!

Tiểu Yêu nghe vậy như hiểu được tiếng người, ngẩng cái đầu lông lá lên nhìn Nghiêm Hi, ánh mắt vô cùng hài lòng.

Lãnh Diễm chuyển mắt sang chỗ con chó cưng đang âm thầm đắc ý kia, chỉ là một con chó mà thôi, sao có thể khiêu chiến với anh kia chứ.

Đôi mắt sáng thoáng qua, khóe miệng bỗng xuất hiện nụ cười khó hiểu, sau đó Nghiêm Hi cũng cảm thấy cả người Tiểu Yêu có chấn động nhỏ.

Hai mắt Lãnh Diễm đang chăm chú nhìn về con đường phía trước, mở ra, chợt bắt đầu hắt xì, liên tục hắt xì không ngừng nghỉ. Nghiêm Hi vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lãnh Diễm hắt xì đến mức khổ sở như vậy.

“Không sao chứ, sao đột nhiên bắt đầu hắt xì?”

Lãnh Diễm xoa xoa lỗ mũi, nghiêng đầu nhìn cô, dùng một tay xoa xoa đầu cô, cười: “Không sao, có thể bị dị ứng với cái gì đó.” Nói xong rút tay về, tiếp tục lái xe.

Tiểu Yêu nhìn nụ cười nhẹ nhàng này của anh, cả người run lên, bỗng có dự cảm xấu. Nó dám chắc chắn rằng trước khi Lãnh Diễm nhìn về phía trước nhân tiện còn liếc nó một cái, ánh mắt ẩn chứa ẩn ý.

Nghiêm Hi không th