XtGem Forum catalog
Anh sẽ phải yêu em

Anh sẽ phải yêu em

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325103

Bình chọn: 8.00/10/510 lượt.

ầu đập, mạch đập nhịp nhàng, lại thử nhiệt kế, sau đó nói: “Không có việc gì, về nhà nghỉ ngơi vài ngày thì tốt rồi, chỉ là cảm lạnh, uống chút thuốc là được, trở về tốt nhất nấu chút canh gừng uống, đổ mồ hôi là khỏe.”

Nói đơn giản vài câu như vậy, bảo Phùng Ki đem tiểu nha đầu đưa đi, bác sĩ nói thoải mái, nhưng Phùng Ki lại không thế nào hiểu được, bình thường hoạt bát nói cười, lúc này tiểu nha đầu lại ủ rũ không tinh thần, anh có thể không lo lắng sao, nhưng mà ông bác sĩ kia thật sự là chủ nhiệm rất nổi danh, uy tín, khiến anh không thể không tin, bởi vậy chỉ có thể bế tiểu nha đầu về nhà, dọc đường còn cố ý ghé qua chợ sáng, mua gừng, còn mua mấy thứ đồ ăn tiểu nha đầu thích ăn.

Vào cửa, đem tiểu nha đầu đặt ở trên giường, tiểu nha đầu lại ôm cổ của anh không buông tay, Phùng Ki cúi đầu nhìn nhìn cô, dỗ một câu: “Manh Manh ngoan, anh đi nấu canh gừng cho em, chút nữa sẽ trở lại…” Thời điểm tiểu nha đầu sinh bệnh thích nhất níu giữ người.

Manh Manh chu miệng, nháy mắt mấy cái làm nũng: “Nhưng mà người ta muốn tắm bồn, trên người ngứa không thoải mái.” Phùng Ki tức giận chỉ chỉ cái trán của cô: “Biết không thoải mái là tốt rồi, xem em lần tới còn dám đi leo núi nữa không, một cô nhóc mà tham gia Câu lạc bộ leo núi cái gì.” Miệng nói xong, vẫn là ôm cô, đi về hướng toilet.

Đem cô đặt trên bồn cầu, bắt đầu mở nước, ngôi nhà này là vào sinh nhật Manh Manh mười tám tuổi, cô của cô tặng làm quà, cũng là phần thưởng cô đậu đại học, nơi này cách trường học rất gần, bình thường Manh Manh cũng không ở, chủ yếu là do bà Phương lo lắng, sợ cô cháu gái bảo bối của mình ăn không ngon, mỗi ngày vẫn bảo cô về Phương gia ăn cơm.

Đa số thời điểm, cơm tiểu nha đầu cũng không cần nấu, ngôi nhà này, trước mắt mà nói, cũng chỉ khi Phùng Ki đến đây, Manh Manh mới có thể ở lại một đêm.

Mặc dù không ở thường, nhưng phương tiện cuộc sống đầy đủ, lúc trước khi Phương Nam tìm người trang hoàng, người nhận việc nhìn chung rất chu đáo, phòng ở là do hai kiến trúc sư thiết kế, toilet bên trong phòng ngủ có bồn tắm lớn là cố ý xây, bởi vì tiểu nha đầu thích tắm bồn, nhưng mà chân chính dùng tới, hôm nay vẫn là lần đầu tiên.

Phùng Ki xả đầy nước, ở trong nước nhỏ hai giọt tinh dầu ‘huân y thảo’, mới đứng lên, vừa muốn đi ra ngoài, đã bị tiểu nha đầu túm góc áo, Phùng Ki nhìn lại cô, tiểu nha đầu chớp đôi mắt to, vô cùng đáng thương nhìn anh: “Ki ca ca, người ta không có sức.”

Phùng Ki quét cô liếc mắt một cái, có chút không được tự nhiên, trước đây anh từng giúp cô tắm qua, nhưng khi đó tiểu nha đầu vẫn là đứa nhỏ, hiện tại… ánh mắt Phùng Ki dừng ở trên người cô.

Quần áo tiểu nha đầu mặc đã để trên xe anh, bây giờ trên người cũng là rỗng ruột, tiểu nha đầu vừa lên xe, liền chui ra ghế sau đem quần áo ướt sũng trên người cởi hết, đến bệnh viện đều là lấy áo khoát quân đội bọc lại, ở bệnh viện, cũng chỉ là đem áo khoát quân đội mở ra một chút, để cho bác sĩ khám, lúc này, Phùng Ki mới chậm chạp phát hiện, tiểu nha đầu bên trong căn bản cái gì cũng không có, là rỗng ruột.

Quần áo của Phùng Ki lại rộng, ở trên người tiểu nha đầu mà phất phơ, vừa rồi còn không để ý, lúc này cô ngồi ở trên bồn cầu, vạt áo tự nhiên rộng mở, một đôi chân dài thẳng tắp trong suốt của tiểu nha đầu lộ ở bên ngoài, tuy rằng chỉ là vô tình, nhưng thấp thoáng như ẩn như hiện, vẫn khiến Phùng Ki không khỏi xoay đầu một lát, mặt có chút nóng, nhưng mà vẫn đem cô ôm lấy bỏ vào bên trong nước ấm, ồm ồm nói: “Đem quần áo cởi ra, đừng ngâm lâu quá.”

Nói xong, vội vàng đi ra ngoài, Manh Manh ngồi ở bên trong bồn tắm lớn nhiệt khí bốc lên, cúi đầu nhìn nhìn chính mình, bộ ngực no đủ rất đẹp trong bộ quần áo rộng thùng thình, từ bên cạnh có thể nhìn thấy đầy đủ hình dạng tốt đẹp, không khỏi nghiêng đầu nở nụ cười…

Phùng Ki ra khỏi cửa toilet, đến phòng bếp, lấy gừng mở vòi nước rửa sạch, cạo vỏ, cắt thành gừng sợi. Đặt ở trong nồi, nấu canh gừng cho tiểu nha đầu, xung quanh nhiệt khí quay cuồng. Trong đầu anh không khỏi lướt qua bộ dáng vừa rồi của tiểu nha đầu, trong bộ quần áo rộng của anh, bộ ngực hoàn mỹ rất đẹp, cùng với cặp chân dài trắng nõn kia…

Phùng Ki bỗng nhiên lắc đầu, mình gần đây làm sao vậy, luôn thường xuyên nhớ tới tiểu nha đầu, nấu xong canh gừng, mang ra ngoài, đem nồi cháo thịt nạc để lên, mở lửa nhỏ hâm lại, rồi bưng canh gừng vào phòng ngủ, trên giường không có bóng dáng tiểu nha đầu.

Phùng Ki buông canh gừng, đẩy cửa toilet ra, chỉ nhìn thoáng qua bên trong liền nhanh tay khép lại: “Manh Manh, Manh Manh…” Phùng Ki kêu vài tiếng, tiểu nha đầu không có động tĩnh, phỏng chừng là đang ngủ.

Phùng Ki thật đúng là khó khăn, tiểu nha đầu ngủ quên, khẳng định không được, lát sau nước lạnh, bệnh của tiểu nha đầu sẽ nặng hơn, mà mình đi vào cũng không được, vừa rồi nhìn qua, đã thấy thân hình trắng bóng bên trong bồn tắm lớn.

Nhưng mà Phùng Ki cũng chỉ do dự trong chớp mắt, cuối cùng vẫn là đẩy cửa đi vào, cố ý nghiêng nghiêng đầu không nhìn, đưa tay đem tiểu nha đầu từ trong nước mang ra, túm một cái khăn tắm lớn bao lấy, rồi bế đi ra.

Đem ti