Polaroid
Anh sẽ phải yêu em

Anh sẽ phải yêu em

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323132

Bình chọn: 8.00/10/313 lượt.


Hơn nữa, chút ngây ngô trên người tiểu nha đầu cũng không còn, trên người cô là một loại quyến rũ của phụ nữ, thật sự là Chấn Đông nhà cô nói rất đúng, con gái lớn không thể giữ, không bao lâu nữa, tiểu nha đầu sẽ là người của Phùng gia.

Về phía Phùng Ki, Hàn Dẫn Tố rất thích, có một chút ý tứ của mẹ vợ nhìn con rể, có lẽ là do tình yêu với chồng, trên người mỗ Phùng Ki có khí chất đặc biệt rất giống Chấn Đông, yên tĩnh, trầm ổn, không xinh đẹp, chỉ là đầu óc hơi ngốc, thông suốt chậm.

Hàn Dẫn Tố nhớ rõ, lúc trước Phương Chấn Đông và cô một chút cũng không khó khăn, cô còn đang mơ mơ màng màng, đã trở thành cô vợ nhỏ của Phương Chấn Đông, đến phiên Manh Manh, sao lại khó như vậy, cũng may không kể quá trình như thế nào, kết cục cũng là đoàn tụ sum vầy.

Manh Manh đưa tay vòng qua cánh tay của mẹ xinh đẹp, đánh giá trên dưới một vòng, bỡn cợt nói: “Sao lúc này cha lại yên tâm để mẹ đi máy bay một mình, không sợ người khác đến gần, bắt cóc vợ của ông sao!”

Hàn Dẫn Tố nhìn Phùng Ki liếc mắt một cái, nét mặt già nua đỏ hồng: “Nói bậy bạ gì đó, Phương Tuấn đâu, trong điện thoại hôm đó không phải ồn ào nói ra đón mẹ sao, bây giờ cái bóng cũng không thấy.”

Manh Manh nói: “Hôm nay là ngày thi Toán học cấp Thành phố, cậu nhóc đại diện cho trường đi thi…” Cúi đầu nhìn đồng hồ: “Lúc này chắc cũng xong rồi, chúng ta về nhà trước, cô và anh Hiểu Phong đã ở đó rồi, dì Khưu đang ở Cẩm Tú Các đặt bàn ăn cho tối nay, chờ cha và chú Phùng xong việc, cũng sẽ đến đó.”

…Nói xong, Manh Manh bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cái miệng nhỏ nhắn tỏ ý không vui: “Mẹ chỉ biết nhớ thương Phương Tuấn, không nhớ tới con, không thèm nhớ, không thèm nhớ….”, cái miệng nhỏ nhắn nói dài dòng, giống như kể lể, Hàn Dẫn Tố bị cô phiền không có cách nào khác, đưa tay nựng nựng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Con còn muốn tính toán với mẹ, mỗi ngày canh giữ bên người Ki ca ca của con, trong lòng cũng vui như sắp nở hoa rồi! Nếu mẹ không đến đây, tiểu nha đầu không lương tâm như con có nghĩ đến sẽ về thăm ba mẹ không.”

Manh Manh vụng trộm dò xét liếc mắt nhìn Phùng Ki ở phía sau một cái, nhỏ giọng nói tí tách vài câu cạnh lỗ tai mẹ cô, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười dào dạt, sáng lạn, làm Phùng Ki ở phía sau cũng bất giác hiểu ý mà mỉm cười…

Chương 53

Sở trường của Cẩm Tú Các là nấu ăn theo đơn đặt hàng, tiệm ăn vừa khai trương năm trước, chỉ một năm, thanh danh đã vang khắp Thành phố B, không đề cập tới nửa tháng trước cũng đã dự định sắp xếp, nghe nói đó là do một người anh em của Vệ Hiểu Phong mở, Khưu Thục Trinh liền nhờ Hiểu Phong, quyết định đặt phòng Bách Hợp lớn nhất tầng ba

Mặc dù Cẩm Tú Các tọa lạc tại phố xá sầm uất, bên cạnh lại là dòng sông, trong ồn ào có yên tĩnh, có một phần tinh xảo cùng thanh lịch, ba tầng lầu của quán đều có mái cong mang màu sắc cổ kính, mái nhà cong treo đèn cung đình tám cạnh, hắt ánh sáng xuống nước sông lẳng lặng chảy xuôi, ở nơi này, khiến người ta có cảm giác đang ở vùng sông nước Giang Nam, ý cảnh xa xưa.

Manh Manh, Phùng Ki và hai ông bà Phương gia vừa rảo bước tiến lên đại sảnh lầu một, liền nhìn thấy anh họ Vệ Hiểu Phong cùng Tang Tiểu Lục nói chuyện, Tang Tiểu Lục tên thật là Tang Dược Thiên, lúc nhỏ học cùng tiểu học với Vệ Hiểu Phong, năm lên sơ trung thì xuất ngoại, mới về nước hai năm trước.

Phải nói Tang gia cũng là gia đình cách mạng lão thành, lão thái gia (chắc là bà cố, ta thấy để thế này hay hơn) của Tang gia là lão quân đỏ (cộng sản), năm đó đến Tuyết Sơn, làm cách mạng, từng giữ chức chủ lực xung quanh đặc khu ‘ngạc dự hoàn’ (ko biết có phải tên riêng không nữa), tám năm kháng chiến cùng nhóm tiểu quỷ, sau khi giải phóng thăng lên quân hàm thiếu tướng, sau đó ông nội của Tang Tiểu Lục lại bắt đầu theo nghiệp kinh doanh, tham gia mua bán ở nước ngoài.

Về sau mấy đứa nhỏ dần dần đều di dân xuất ngoại, Tang Tiểu Lục liền trở về Thành phố B kết bạn cùng mấy người Vệ Hiểu Phong, khi đó Vệ Hiểu Phong liền hỏi anh: “Thằng nhóc như cậu không ở nước ngoài sống cuộc sống của nhà tư bản, chạy về đây làm gì?” Lúc ấy Tang Tiểu Lục nói: vì muốn tìm một cô nhóc thuần hương vị Trung Quốc làm vợ, ngoại quốc bây giờ cũng biến dị, rõ ràng nhìn thấy là một bộ hình dáng Trung Quốc tóc đen mắt đen, vừa mở miệng, nội tâm lại là hàng ngoại quốc, tư tưởng còn cởi mở hơn so với anh, anh gánh không nổi.

Mấy người Vệ Hiểu Phong lúc ấy thiếu chút nữa là cười đau bụng sốc hông, nhưng mà thằng nhóc này thực có đầu óc, đừng thấy học tập đều là tư tưởng ngoại quốc, hễ nói đến Trung Quốc, cũng có khuôn mẫu, nguyên tắc.

Năm trước, lúc khai trương, Vệ Hiểu Phong cũng đã tới một lần, bình thường cũng không đến đây trêu đùa, mấy người bọn họ muốn chơi đùa muốn vui vẻ, đều sẽ đến trụ sở, Tang Tiểu Lục cũng như vậy, dù anh tự mình kinh doanh, mỗi ngày cũng không đến nhìn chằm chằm, đều giao cho mấy cấp dưới thay phiên quản lí, chỉ đến đây lấy tiền, cho nên hôm nay Vệ Hiểu Phong gặp anh cũng là không ngờ tới.

“Tiểu Lục à, hôm nay rảnh sao, bữa trước không phải con nhóc kia và cậu rất thân thiết sao, theo ý tứ của cậu