Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Anh lính là người chồng tốt!

Anh lính là người chồng tốt!

Tác giả: Túy Tiểu Tiên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325683

Bình chọn: 9.00/10/568 lượt.

ật Nhi liền yên lặng để cho đôi mắt như rada quan sát từ trên xuống dưới.

Hiển nhiên phong thái không kiêu ngạo cũng không tự ti của cô rất vừa mắt của ông cụ, cũng không xảy ra bi kịch đời trước. Ông cụ gật đầu nói: “Cũng mệt rồi, trước tiên đi nghỉ ngơi một chút, buổi tối chờ anh chị cả con trở lại thì cả nhà chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm.”

Bà Phương Di từ nhỏ đã ở trước mặt ông cụ mà lớn lên nên đối với ông không có cảm giác sợ hãi, xem ông như cha ruột của mình thể hiện thái độ vô cùng thân mật. Ông cụ cả đời không có con gái, đối với người con dâu cũng là con gái của chiến hữu cũ này từ nhỏ đã nuông chiều, so với con mình còn yêu thương hơn.

“Mệt mỏi gì đâu, lên xe lửa thoáng một cái liền muốn ngủ, khi xuống đến nơi mới lấy lại được tinh thần! Cha, con dâu của con chắc cũng không tệ chứ! Thật là tinh mắt! Điền Mật tự tay làm cho cha một đôi giày, người xem nhất định sẽ rất thích, cùng với cái trước kia mà cha vẫn thích… Rất giống! Điền Mật mau lấy ra cho ông nội thử một chút.”

Điền Mật Nhi lấy giày ra, ông cụ vừa nhìn một cái liền nhận ra đây đúng là loại giầy mà mình vẫn tâm tâm niệm niệm muốn có…. Nhìn thấy ông cụ thích, bà Phương Di và Điền Mật Nhi mỗi người một bên đi vào cho ông, ông cụ mừng rỡ môi cũng mau vểnh lên, không ngờ trước khi chết còn có thể đi đôi giày như thế này, có thể mãn nguyện rồi.

Triệu Quốc Lương bọn họ tan việc muộn, bà Phương Di nói về nhà cũng không phải là khách, liền vào phòng bếp làm cơm tối. Điền Mật Nhi lại được dịp biểu hiện tài nấu nướng, hương vị chua cay, đối với khẩu vị của ông cụ lại vô cùng hợp. Vốn là đối với Điền Mật Nhi còn muốn xem xét kỹ một chút nhưng hiện tại cũng cảm thấy người cháu dâu mới này cũng không tệ. Đã là phụ nữ thì phải ra được phòng khách vào được phòng bếp, biết trên biết dưới, không ăn khói lửa của nhân gian, biết rõ việc nào nên làm việc nào không mới không bị người khác chê cười. Người cháu dâu mới này cũng không tệ, dáng người xinh đẹp lại có thủ nghệ, làm cơm cũng tốt vô cùng. Nhưng quan trọng nhất là rất biết giữ bổn phận, đối với người già cũng hiếu thuận rất xứng với cháu trai của ông là đủ rồi.

Người đã già, đều mang trong người chút tâm tính trẻ con, tựa như Lão Ngoan Đồng vậy. Vừa có được món đồ tốt, liền muốn đi ra ngoài khoe khoang. Ngày thứ hai, ông cụ đi giày mới ra ngoài khoe khoang với mấy người chiến hữu gần đất xa trời của mình. Không ngờ khi trở về lại mang theo cả bọn họ, nói là muốn cho bọn họ xem cháu dâu mới của ông một chút. Mỗi người đều muốn có một chút quà ra mắt từ đó liền lộ ra mục đích của chuyến đi này rồi,thì ra bọn họ ai cũng muốn có một đôi giày như thế.

Bọn họ mặc dù không giống như ông cụ, có bệnh nghiêm trọng ở chân như vậy nhưng đều là người già cả rồi, lúc nào cũng hoài niệm về những việc trước kia. Ông cụ mặc dù ngoài miệng hét lớn những lão già này đều không phải là người tốt, kiến thức hạn hẹp, một đám sống thổ phỉ nhưng có thể nhìn ra tình nghĩa cùng chung hoạn nạn sống chết của bọn họ. Điền Mật Nhi từ trong tâm khảm cũng vô cùng bội những lão anh hùng phục bảo vệ tổ quốc vì vậy để thỏa mãn sự hoài niệm đó cho mấy ông cụ làm đi đo chân làm giầy cho từng người. Cũng nhân dịp định làm cho thêm ông cụ vài đôi giày để phòng bị, tiện thể làm thêm cho các ông cụ kia mỗi người một đôi. Chỉ là mỗi ngày muốn rỗi rãnh cũng không được, ngày ngày phải khâu đáy giày bằng chỉ gai đến cuối cùng tay bị sưng vù lên.

Người trong nhà vừa nhìn, cũng vội vàng khuyên cô tạm nghỉ đã, làm được bao nhiêu hay đến đấy. Nhưng Điền Mật Nhi không muốn làm cho những lão anh hùng này thất vọng, liền ở sau lưng mọi người vụng trộm làm, cuối cùng trước khi trở nhà cũng làm xong.

Lúc gần đi ông cụ nói với hai vợ chồng con trai thứ rằng: “Cô gái này là người tốt, anh chị phải đối đãi cho tốt, đừng bạc đãi, nếu không tôi sẽ tìm anh chị tính sổ! Hiện tại người giống như nó vừa có nghị lực lại còn hiếu thuận không nhiều lắm, cưới cháu dâu này rất đúng, tôi cũng nhớ công này của anh chị! Ha ha!”

Hoàn toàn bất đồng với kiếp trước, Điền Mật Nhi cũng cảm thấy vui mừng, cái gì gọi là gái có công thì chồng chẳng phụ cô hiện tại mới chính thức cảm nhận được. Nhìn những người mà mình quan tâm, người mà mình thương yêu hạnh phúc thì cũng chính là hạnh phúc lớn nhất của mình!

Chương 18

Lúc gần đi lại cùng Điền Dã gặp mặt một lần, đến thăm trường học của bọn họ, có cảm giác thật hâm mộ. Mặc dù có chút tiếc nuối nhưng cô lại càng muốn đuổi theo bước chân của chồng mình hơn, khi anh quay đầu là có thể nhìn thấy cô ở đó rồi.

Ngày ngày trôi qua vô cùng thư thái, con người của Điền Mật Nhi cũng càng ngày càng trở nên ôn hòa, vốn đã có diện mạo xuất chúng hiện tại lại càng thêm dịu dàng động lòng người. Cộng thêm học hành giỏi giang, tâm tính hiền hòa, quan hệ giao tế ở trường học và Triệu gia danh tiếng đạt được cũng rất tốt. Trong suy nghĩ của học sinh ở trường tương đối sục sôi gọi cô bằng các danh hiệu rất kêu nào là: ‘ Điền mỹ nhân ’, “ Mỹ nhân Tam Trung”, dung nhan tuyệt thế cõi trần đứng riêng. . . . Điền Mật Nhi sau khi biết được