Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323063

Bình chọn: 7.5.00/10/306 lượt.

ế à?

Mai Mai nhìn Hải Nam, cô biết anh ta đang nghĩ gì, anh ta đang lo về mối quan hệ của cô với Jimmy. Nhưng Mai Mai vẫn quả quyết gật đầu.

***

Dự án Nhất Mai hợp tác với Gold Wall đang được cả hai bên xúc tiến rất khẩn trương. Tuy nhiên trong hai buổi họp gần đây đều vắng mặt Jimmy. Tan họp, Mai Mai gọi Alice:

– Alice, đã thống nhất chiều mai sẽ tổ chức họp báo, chúng ta cần phải có sự chuẩn bị trước, những tại sao gần đây Jimmy thường xuyên vắng mặt vậy?

– Um, có lẽ chúng ta cần phải lùi thời gian họp báo lại. – Alice nói.

– Tại sao?

– Jimmy có việc đột xuất phải về Mỹ.

– Từ khi nào?

Mai Mai hỏi theo quán tính, nhưng thấy Alice nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ, cô lạnh lùng nói:

– Đừng hiểu nhầm.

Alice cũng trở lại bình thường, đáp:

– Từ đầu tuần. Ban đầu, chúng tôi cũng không nghĩ việc bên đó lại nhiều đến vậy, cứ nghĩ sẽ có thể quay lại kịp để tham dự họp báo, nhưng xem chừng phải làm phiền bên quý công ty thông báo lại với báo giới rồi.

Mai Mai lại hỏi:

– Vậy lùi lại khoảng bao lâu?

– Hai tuần.

Mai Mai thở dài:

– Được, vậy trước mắt tạm thời hủy buổi họp báo, khi nào có lịch chính thức sẽ liên lạc sau.

Alice mỉm cười.

– Thank u!

Ep 70

– Hôm nay em sao thế? Thấy chỗ nào không khỏe à? – Hải Nam ân cần hỏi.

Mai Mai lắc đầu.

Không cố ý nhưng thực tế cô lại đang bị chuyện Jimmy đột ngột bỏ về Mỹ làm cho phiền lòng. Còn Hải Nam, không biết hôm nay có gì vui mà anh ta rất phấn khích.

– Anh đang đưa em đi đâu thế?

– Rồi em sẽ biết. – Hải Nam nháy mắt đầy ẩn ý.

Mai Mai im lặng không nói gì nữa. Thực lòng cô chẳng hề tò mò trước điều Hải Nam đang bí mật kia.

– Tại sao lại dừng xe ở đây? – Mai Mai ngạc nhiên hỏi.

Hải Nam cho xe đỗ trên một bãi đất trống rất rộng, nhìn ra mặt hồ mênh mông.

Mặt trời đang từ từ lặn xuống, ánh chiều tà hắt vào mặt Mai Mai, những cơn gió mát lành từ mặt hồ thổi vào khiến tóc Mai Mai tung bay. Nhìn vầng quang đỏ rực nhưng không gây chói mắt, Mai Mai nhìn như thôi miên vào đó.

Bàn tay trái của cô từ từ nằm trong bàn tay của Hải Nam. Mặt trời cũng đang càng lúc càng thu lại vầng sáng của mình….

Quả trứng đỏ chỉ còn lại một nửa…

– Em có thích không?

– Có.

Hải Nam với lấy bàn tay bên kia của Mai Mai, đặt hai bàn tay cô trong tay mình, để Mai Mai đứng đối diện nhìn thẳng mình.

– Mai Mai. Anh hy vọng có thể ngày ngày được bên em, làm những điều khiến cho em vui, được quan tâm chăm sóc cho em… Hãy để anh được làm người yêu của em nhé!

Mai Mai hoàn toàn bị bất ngờ, cô nhất thời không biết phải nói gì. Mai Mai bặm chặt môi mình. Hải Nam đang nhìn cô chờ đợi.

Mai Mai nhẹ nhàng rút tay mình lại, cô không dám nhìn thẳng vào Hải Nam, nói:

– Em xin lỗi.

Nhưng sợ Hải Nam bị tổn thương, cô nói thêm:

– Hãy cho em thời gian suy nghĩ.

Nói xong cô vội vàng bước đi, không nhìn lại mặt Hải Nam lấy một lần. Cô bước ra khỏi bãi đất, chân cô cứ thế bước đi, cô không biết nơi mình muốn đến là đâu, chỉ biết rằng cô đang rất muốn đi khỏi nơi này.

– CẨN THẬN.

Một tiếng hét thất thanh… Mai Mai bị đẩy mạnh từ đằng sau, cô lao người về phía trước… Chỉ nghe thấy tiếng phanh xe rất gấp và….

– HẢI NAM

Hải Nam đã nằm bất động trên mặt đường và từ chỗ anh nằm có rất nhiều máu.

***

– Mai Mai, Mai Mai… thế nào rồi? Hải Nam có sao không? Đã có chuyện gì xảy ra vậy? Trời đất ơi, vẫn chưa cấp cứu xong sao? Tại sao lại lâu như vậy? Cô mau trả lời đi chứ.

Thùy Linh vừa đến nơi đã hỏi tới tấp, trong khi bây giờ Mai Mai thật sự không còn sức để trả lời. Nhưng khi nhìn Thùy Linh, trông cô ta mặt mày tái mét, tóc tai cũng bị tuột xõa xượi, Mai Mai lại thấy thương hại, mệt mỏi nói.

– Bị tai nạn, là do anh ấy cứu tôi.

– Cô làm cái gì vậy? Tại sao lại đến mức bị tai nạn? – Thùy Linh hỏi như đang quát vào mặt Mai Mai.

Người của Mai Mai từ khi Hải Nam xảy ra chuyện thì cứ run như cầy sấy, nghe Thùy Linh hỏi cô lại càng run dữ hơn.

– Tôi… là tại tôi… tôi xin lỗi. – Mai Mai không kìm được, nước mắt lã chã.

– Rốt cuộc là cô đã làm cái gì chứ?

Thùy Linh vẫn hét lên ầm ầm, nhưng giọng đã khác, thì ra đôi mắt của cô ấy đã đẫm nước mắt.

Cô ta tức tối túm lấy hai vai Mai Mai mà lắc mạnh.

– Xin lỗi… xin lỗi… – Mai Mai thì chẳng còn sức chống đỡ, đầu gối cô khuỵu dần.

Mọi chuyện chắc sẽ không dừng lại nếu ánh đèn đỏ của biển báo cấp cứu không tắt. Bác sĩ bước ra, Thùy Linh vội vã chạy đến:

– Bác sĩ, anh ấy… anh ấy…?

– Cô có thể yên tâm. Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch.

Hải Nam bị gẫy một chân và rạn xương hông. Hiện tại đã được đưa về phòng điều trị đặc biệt để theo dõi.

Hai cô gái Mai Mai và Thùy Linh đã bình tĩnh lại và cùng nhau ngồi uống nước ở căng tin của bệnh viện.

– Đáng lẽ người nằm trong đó lúc này phải là tôi. – Mai Mai nói.

– Đừng nói vậy. – Thùy Linh nói, hình ảnh cô lúc này hoàn toàn khác khi nãy. – Cô cũng đâu có cố ý đâu. Nhưng qua chuyện này, đủ thấy, cô thật sự rất quan trọng với anh ấy.

Mai Mai nhìn Thùy Linh:

– Cô cũng rất quan tâm đến Hải Nam.

Thùy Linh cười đau khổ.

– Vừa rồi nhìn cô đau khổ vì anh ấy như vậy, tình cảm giữa hai người chắc đang tiến triển rất t


Disneyland 1972 Love the old s