
áy điểm những hạt pha lê trong suốt lấp lánh, phần áo bó sát vào cơ thể làm tôn lên vòng một đầy đặn và quyến rũ của nó, phần váy dưới thì xoè ra, được tô điểm bằng những đường ren màu xanh biển. Cùng với cách trang điểm nhẹ nhàng nhưng không kém phần tinh tế, trông nó thật đẹp và cũng thật lạnh lùng, đúng như tính cách của nó. Còn nhỏ thì diện một chiếc váy màu hồng trắng, phần thân váy được đính những hạt ruby màu hồng kết hợp với phần thắt lưng được thắt một cách cầu kì cùng với cách trang điểm tự nhiên, nhấn nhá một chút ở đôi mắt khiến nhỏ toát lên một vẻ đẹp trong sáng và ngọt ngào. Mary thì hoàn toàn khác, cô diện một chiếc váy màu cam trẻ trung và năng động, so với chiếc váy mà nó và nhỏ mặc thì có phần gọn hơn nhưng cũng rất đẹp với những hoạ tiết chìm và những viên đá quí lấp lánh được đính trên ngực áo. Trông bọn nó lúc này lộng lẫy như các nàng công chúa trong những câu chuyện thần tiên. Nhưng cái vẻ ngoài hiền dịu và lộng lẫy đó chẳng kéo dài được lâu khi bọn nó kéo váy lên và ngồi tám chuyện. Lúc này nhìn vào, người ta sẽ chẳng thấy được chút gì gọi là nữ tình ở bọn nó mà chỉ là 3 bà tám không để ý tới bất cứ việc gì ngoài chuyện mà họ đang nói
Và dĩ nhiên, nhân vật chính trong câu chuyện của bọn nó chính là bọn hắn. Trong một tuần vừa qua, bọn nó đã phải đi vào không biết bao nhiêu là cửa hàng trang sức, cửa hàng áo cưới, tiệm chụp hình và còn nhiều chỗ khác nữa. Chung qui cũng là vì bọn hắn, không hiểu vì lí do gì mà cứ kéo bọn nó đi mua sắm, mua xong rồi vẫn cứ mua nữa, hỏi thì nhận được câu trả lời không thể vô tư hơn được nữa của bọn hắn:
– Mua để dành, sau này biết đâu con chúng ta cần sử dụng thì sao?
Nghe xong câu trả lời đó, bọn nó á khẩu. Thế là bọn hắn mặc nhiên kéo bọn nó đi tiếp. Một tuần trôi qua, bọn nó đang ngồi tại đây, chuẩn bị kết hôn cùng bọn hắn, những bộ váy mà bọn nó đang mặc chỉ vừa mới mua ngày hôm qua, số còn lại đã bị nó ném thẳng lại cửa hàng bán váy với lí do: phí phạm khiến hắn dù không muốn cũng chẳng cãi được còn nhỏ và Mary thì trái ngược lại, không hề dám phản đối dù rất muốn bởi vì nhỏ và Mary không muốn chết trên giường với Gia Long và Simon
– Chị Nguyệt, em về rồi đây, nhớ chị quá đi à.
– Em về khi nào vậy? Eric có về cùng em không? – Nó mừng rỡ ôm lấy cô
– Có chứ, anh ấy và em về hôm qua, cũng may em gọi đến nhà chị, không thì chắc em không biết hôm nay các chị kết hôn đâu – Trang Linh vờ dỗi – Mà các chị quá đáng lắm, kết hôn mà không thèm bào cho em một tiếng nữa.
– Vì chị tưởng em đang đi hưởng tuần trăng mật mà, sợ làm phiền em và Eric thôi – Nó mỉm cười.
– Hihi, lẽ ra cũng phải một thời gian nữa bọn em mới về cơ, nhưng tại anh Eric có việc nên mới phải về sớm, mà em cũng cảm thấy nhớ chị nên mới chịu về đó chứ – Trang Linh lè lưỡi ra trông rất đáng yêu.
– Này, em chỉ nhớ Nguyệt thôi chứ gì? Còn chị thì em không thèm nghĩ tới chứ gì? Giận – Nhỏ dỗi
– Không phải đâu, em nhớ cả 2 chị mà, chị Giao Châu đừng giận mà, hihi – Trang Linh ôm chầm lấy nhỏ, nũng nịu.
– Thât không? – Nhỏ nhướng một bên mắt, giọng nói đầy nghi ngờ
– Thật mà, tin em đi, em nhớ cả 2 người mà – Trang Linh cười toe toét.
– Thôi được, tạm tha cho em đó – Nhỏ mỉm cười ôm chầm la6a1y cô – Chị nhớ em lắm đó biết không?
– Vâng, em biết mà, em cũng nhớ chị nữa, nhớ tất cả mọi người – Trang Linh cười tít mắt
– À, giới thiệu với em, đây là Mary, em gái của chị – Nó mỉm cười, giới thiệu cô với Trang Linh
– Em chào chị ạ – Mary mỉm cười vui vẻ
– Chào em, rất vui được gặp em – Trang Linh cười tươi
Đang ngồi nói chuyện rất vui vẻ, mẹ của bọn nó từ bên ngoài chạy vào phòng. Nhìn thấy cả đám đang ngồi nói chuyện, tư thế ngồi không còn có thể “duyên dáng” hơn được nữa, váy cưới thì bị nhăn, tức mình, mẹ nó mắng cho cả bọn một trận rồi kéo bọn nó đi trang điểm lại, còn trang Linh cũng vô tình bị tóm đi luôn với lí do cháu cũng cần phải trang điểm.
Đến giờ ra lễ đường, bọn nó đi theo 3 hàng, phía sau là 6 đứa bé đang rải hoa hồng. Trên chỗ cha xứ đang đứng, bọn hắn đang đứng chờ đợi. Nhìn thấy hắn, bỗng nhiên trái tim nó lại rung lên, giờ phút này nó đã chờ đợi rất lâu rồi, tưởng chừng như không thể thực hiện được, hạnh phúc này, nhất định nó sẽ nắm giữ thật chặt. Khi bản nhạc kết thúc, cũng là lúc cả 3 cặp tay trong tay, mắt hướng về phía cha xứ để đưa ra lời thề thiêng liêng. Và rồi lần lượt 6 tiếng nói vang lên:
– Con đồng ý.
Chỉ 3 chữ đơn giản thôi nhưng có sức mạnh gắn kết cả 6 con người lại với nhau, tạo nên sợi dây kết nối giữa 3 cặp. Vậy là từ bây giờ, nó và hắn, Gia Long và Giao Châu, Mary và Simon chính thức trở thành vợ chồng, sẽ mãi bên nhau cho tới hết cuộc đời này cho dù phải trải