
Anh, đã lâu không gặp!
Tác giả: Nữ vương không ở nhà
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 327080
Bình chọn: 10.00/10/708 lượt.
i được cậu nhất định là người hạnh phúc nhất.”
Tô Hồng Tụ cúi đầu cười.
Người cưới được cô sẽ là ai? Tương lai của cô đang ở nơi nào?
==Sau khi Tôn Bách Công nhìn Tô Hồng Tụ lên tầng, quay đầu lại đi đến chỗ xe taxi đang chờ. Tô Hồng Tụ có chút mệt mỏi đi vào gian phòng nhỏ của cô, mở đèn, chỉ thấy một phòng lành lạnh.
Cô lên tinh thần đi tắm rửa, rồi lên giường.
Ai ngờ nằm trên giường nửa ngày cũng không cảm thấy buồn ngủ, lăn qua lộn lại khiến giường kêu kẽo kẹt.
Cô chợt nhớ tới trước đó vài ngày Mạnh Tư Thành nói có chuyện muốn cô lên msn qua di động, liền tiện tay lấy điện thoại ở đầu giường, mở ra Internet đăng nhập vào msn.
Danh sách msn của Tô Hồng Tụ cũng không có mấy người, chỉ có mấy bạn học thân thiết lúc học đại học và mấy đồng nghiệp thôi. Bây giờ đã hơn mười hai giờ, tất cả đều không ai lên msn cả.
Tô Hồng Tụ không khỏi tự giễu, tại sao lại muốn đăng nhập msn làm gì, cô đang đợi cái gì?
Khi cô đang nàng muốn thoát ra, chợt msn bắn ra một khung tin nhắn, là Mạnh Tư Thành.
“Về đến nhà rồi sao?” hộp thoại màu trắng hiện lên mấy chữ đơn giản.
Tô Hồng Tụ nhìn câu hỏi này, trong lòng ngũ vị tạp trần, nhưng rốt cuộc nhớ tới thân phận của cô, vội vàng trả lời: “Về rồi. Tổng giám đốc, có chuyện gì sao?”
Ai ngờ câu hỏi gửi đi, hộp thoại màu trắng thật lâu cũng không có nhúc nhích bắn ra câu nào nữa.
Đang lúc Tô Hồng Tụ có chút lo lắng, Mạnh Tư Thành trả lời lại: “Tôi vừa đưa Tư Tư về đến nhà, hiện tại mới trở về.”
Bây giờ đã hơn mười hai giờ, anh đưa cô ấy về, đưa đến giờ này?
Tô Hồng Tụ cười khổ, cô bắt đầu cảm thấy may mắn là đang nói chuyện với anh qua Internet cô không cần che giấu cảm xúc của mình.
Cô suy nghĩ một chút, châm chước lời nói, mới chậm rãi trả lời: “Vậy thì tốt.”
Bên kia im lặng, bỗng nhiên lại nhảy ra một câu: “Bây giờ đang làm gì?”
Tô Hồng Tụ không hiểu, nhưng vẫn vội vàng trả lời: “Đang ngủ.”
Bên kia im lặng lần nữa, mới trả lời: “Vậy cô ngủ đi.”
Tô Hồng Tụ không thể làm gì khác hơn trả lời: “Vâng.”
Cô gửi xong tin nhắn này, không biết làm sao lại không muốn đăng xuất, nên nằm ở trên giường giơ điện thoại di động lên nhìn.
Nhìn chằm chằm biểu tượng hình cái đầu nho nhỏ, cũng không biết đang chờ đợi cái gì.
Nhưng cái đó hình cái đầu giống như đi ngủ, vẫn không có bất cứ động tĩnh gì.
Sau đó tay cô giơ điện thoại di động có chút mỏi, liền để điện thoại ở cạnh gối, cách một lát lại cầm lên xem một chút, vẫn không có động tĩnh gì. Đầu nhỏ giống như rất an tĩnh ngồi ở chỗ đó, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Tiếp sau đó, cô giống như mơ hồ ngủ thiếp đi, trong giấc mộng, nằm mơ thấy Mạnh Tư Thành ngưng mắt nhìn cô, không nói một câu.
Cô muốn nói gì đó với anh, nhưng giống như bị câm, thế nào cũng không nói ra được, trong lòng quýnh lên liền tỉnh, sau khi tỉnh lại cô vội vàng cầm điện thoại lên, phát hiện biểu tượng đầu nhỏ đã là màu xám tro ở trạng thái đăng xuất.
Nhìn giờ đã là hai giờ đêm.
Cô lặng lẽ thoát ra msn, tắt Internet.
Một đêm này, Tô Hồng Tụ nằm ở trên giường nửa tỉnh nửa mê, cô không biết rốt cuộc cô có ngủ hay không nữa?
Sáng sớm hôm sau, đầu cô đau như nứt, tinh thần uể oải, cầm lên điện thoại di động, cô gọi cho Tôn Kiến Nghiệp.
Tôn Kiến Nghiệp giống như vẫn còn đang ngủ, mơ mơ hồ hồ hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tô Hồng Tụ cười nhẹ nói: “Tôi suy nghĩ xong rồi, chúng ta chính thức xác định làm người yêu được không ?”
Bên kia Tôn Kiến Nghiệp lập tức tỉnh táo, dừng lại một lát, rồi nói: “Được!”
Chương 22
Hôm nay là thứ sáu, Tô Hồng Tụ làm việc lòng có chút không yên, một phần do đêm qua mất ngủ, một nguyên nhân khác, chính là vì Mạnh Tư Thành.
Đã bốn giờ chiều rồi, vẫn chưa thấy Mạnh Tư Thành gọi điện thoại đến. Mà bình thường, anh đều gọi điện thoại đến từ rất sớm để hỏi thăm tình hình của công ty.
Tô Hồng Tụ hết lần này đến lần khác nhìn điện thoại vẫn yên lặng đặt trên bàn, nhưng điện thoại di động giống như là bị bỏ quên, không có bất kỳ động tĩnh gì.
Cô cầm điện thoại lên, nghĩ tới tối hôm qua cô yên lặng chờ đợi, trong lòng nói không ra được tư vị gì. Cô ngồi ngây ngẩn một hồi, liền dứt khoát dằn lòng, đem điện thoại di động để vào trong túi, không muốn nhìn đến nó nữa.
Ai ngờ mới vừa bỏ vào trong túi, tiếng chuông di động lại vang lên, trong lòng cô vui mừng, cuống quít lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, hiển thị người gọi đến lại là: Tôn Kiến Nghiệp!
Giống như bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, cô chợt nhớ lại, nếu như đầu óc của cô không bị choáng váng mà nhớ lầm, sáng sớm hôm nay cô mới chính thức tuyên bố người này chính là bạn trai của cô!
Nhận điện thoại, quả nhiên là Tôn Kiến Nghiệp, không phải mọi người đều nói phải tìm hiểu nhau nhiều hơn để tình cảm được thăng tiến sao? vì vậy anh ta hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm, Tô Hồng Tụ nắm chặt điện thoại, cắn môi gật đầu đồng ý.
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng cô cảm thấy rất tồi tệ.
Cô đã quyết định, quyết định tìm một đối tượng xem ra thích hợp nhất để lui tới, sau đó vì vậy gả cho người ta hoàn thành một chuyện lớn trong đời! Tại sao cô lại vẫn ở chỗ này tâm tâm niệm