XtGem Forum catalog
Anh Có Thích Nước Mỹ Không?

Anh Có Thích Nước Mỹ Không?

Tác giả: Tần Di Ổ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325650

Bình chọn: 8.00/10/565 lượt.

trong lời ăn tiếng nói, nhưng trong bụng vẫn ấm ức, cô nói với Trịnh Vi và Nguyễn Nguyễn: “Đúng là anh chàng người yêu của Lục Nha nhìn cũng có vẻ già dặn mà, thế mới khiến tớ nhìn gà hóa cuốc chứ, giờ nghĩ lại thấy Duy Quyên nói đúng, tội gì mà cậu ấy phải yêu người như thế?”Nguyễn Nguyễn nói: “Tử phi ngư yên tri ngư chi lạc[3'>”, người ta cần tìm người như thế nào chỉ có người ta mới biết rõ nhất”.Trịnh Vi cũng gật đầu liên hồi: “Đúng đấy, chỉ cần Lục Nha cảm thấy thích là được, tớ mà đã thích ai thì bất kể ra sao, cứ phải túm được chàng trong tay đã rồi sẽ tính sau”._ © _Nghe đồn rằng trường Đại học G không có cô nữ sinh nào không được nam sinh theo đuổi, câu nói này hoàn toàn chính xác, kể cả những cô bị liệt vào hàng khủng long cũng có thể tìm thấy chàng kỵ sĩ của mình, huống hồ là Lục đại Thiên Hậu ngời ngời sắc hương. Người đứng dưới sân túc trực hết hàng này đến hàng khác, đằng sau mỗi Thiên Hậu đều có ít hoặc nhiều ứng cử viên, trong đó dĩ nhiên ứng cử viên của Nguyễn Nguyễn chiếm đông nhất. Chỉ có điều ngay từ đầu cô đã tuyên bố mình đã có người yêu, mặc dù chơi với đám con trai cô vẫn cười nói vui vẻ, nhưng luôn gây cho người ta cảm giác chỉ có thể đứng ngắm từ xa chứ không thể mạo phạm, ngoài mấy anh chàng tự cho rằng điều kiện của mình không tồi và có tính bền bỉ, nhẫn nại theo đuổi, còn phần lớn các anh chàng khác đều chỉ biết đứng nhìn mà trách mình không có số đào hoa. Trác Mĩ là người thành phố G, thường xuyên về nhà, thời gian ở trong trường không nhiều, cô là người ngại va chạm, nói như lời Trịnh Vi, là một “Con lười”. Mục tiêu của cô là được tốt nghiệp suôn sẻ, sau đó người nhà sẽ giới thiệu cho cô một người môn đăng hộ đối rồi lấy chồng, tiếp tục sống một cuộc sống lười biếng, vì thế cô cũng không để ý lắm đến mọi người xung quanh. Thích Tiểu Bắc là những anh chàng tính tình thẳng thắn giống cô, trong đó có không ít anh chàng đẹp trai cao 1m80, nhưng theo cô tiết lộ, mẫu người mà cô thích lại là các anh chàng điềm đạm nho nhã; cậu bạn mà cô yêu thầm từ hồi cấp một thuộc mẫu người đó, cậu bạn đó thi đỗ vào một trường đại học ở Tân Cương, vì thế đương nhiên hai người đã phải chia tay nhau, nhưng cô chưa thấy xuất hiện người nào phù hợp.Nhân vật được đánh giá là sáng giá nhất phải kể đến Ngọc diện Tiểu Phi Long, những cô gái trong sáng hồn nhiên với tính cách sôi nổi, nhiệt tình như cô thực sự là đối tượng được đưa vào tầm ngắm của mọi anh chàng dù già hay trẻ. Một lần Nguyễn Nguyễn nhìn thấy cô bày lần lượt từng con bài trong bộ tú lơ khơ mới tinh ra giường, mồm còn lẩm bẩm gì đó, bèn hỏi cô định giở trò gì. Trịnh Vi liền nói rằng cô đang bận đánh số thứ tự và sắp xếp vị trí cho những anh chàng theo đuổi mình. Nghe vậy Nguyễn Nguyên liền bật cười, ngồi xuống nghe cô giới thiệu từng ứng cử viên, điều kiện kém nhất là con hai rô, Trịnh Vi nói đó là anh chàng học ở khoa Văn, viết tặng cô một bài thơ hiện đại mười bốn dòng, khiến mấy ngày liền cô ăn không ngon. Nguyễn Nguyễn cảm thấy khá có hứng thú với con K cơ. “Anh chàng này chắc là công tử họ Hứa phải không?”Trịnh Vi cũng không hề tỏ ra xấu hổ, hỏi với vẻ khâm phục: “Sao cậu lại biết?”Nguyễn Nguyễn nói: “Tớ thấy trong số những người này, người có điều kiện tốt nhất, tính tình hợp với cậu nhất chính là anh ấy, ngoài Hứa Khai Dương ra, còn ai có thể lấy được con K cơ?”Trịnh Vi cầm con K cơ trong tay, mồm lẩm bẩm: “Anh chàng Khai Dương này rất hợp khẩu vị của tớ, nhưng vì hai bên ăn nhịp với nhau quá, tự nhiên lại cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó”.Lần đầu tiên quen Hứa Khai Dương dĩ nhiên cũng là quen ở câu lạc bộ cờ vây của Lão Trương. Lão Trương là hội trưởng, sau khi Trịnh Vi gia nhập câu lạc bộ, Lão Trương cũng đã giữ lời hứa, trao chức hội phó cho cô. Trong các câu lạc bộ, đây là điều rất hiếm gặp, nhưng hội viên ở câu lạc bộ cơ vây không nhiều, chỉ khoảng 20 người, toàn là con trai, trước cách giải quyết của Lão Trương, không ai thắc mắc gì.Sau khi khấp khởi vì được bầu làm hội phó câu lạc bộ, Trịnh Vi mới biết đây thực sự là một vị trí khổ sai, không những mang cái danh hão chả đem lại lợi lộc gì, mà còn phải liên tục đi họp thay Lão Trương, phiền hà vô cùng. Tiếp xúc nhiều với công việc trong câu lạc bộ, cô mới phát hiện ra rằng, sở dĩ câu lạc bộ cờ vây đến nay vẫn còn tồn tại, chủ yếu là nhờ vào tài xoay sở của Lão Trương, anh ta đề Trịnh Vi tham gia các cuộc họp của các câu lạc bộ cũng là một quyết định sáng suốt, kể cả mấy câu lạc bộ khác vốn hay kèn cựa với họ, thấy một cô hội phó xinh xắn đến tham gia, cũng không ai nỡ lòng nói câu gì nặng. Ngay cả khi Ban chấp hành Đoàn trường cấp kinh phí, trước ánh mắt ra hiệu của Lão Trương, Trịnh Vi liền bám riết lấy anh bí thư chi đoàn, cuối cùng khoản kinh phí được cấp đã phá kỷ lục của câu lạc bộ cờ vây so với các năm về trước, và Trịnh Vi cũng nghiễm nhiên trở thành hoa khôi của câu lạc bộ cờ vây. Vì cô mà các hội viên cũ trong câu lạc bộ còn tổ chức cuộc thi đấu cờ vây tranh cúp “Tiểu Phi Long” giữa các sinh viên mới; trên thực tế, sinh viên mới tham gia thi đấu chỉ có mỗi mình Trịnh