Old school Easter eggs.
Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời

Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323640

Bình chọn: 8.00/10/364 lượt.



Kỉ Thành Minh mặc kệ Kỉ Y Đình cùng Lộ Thiếu Hành nói chuyện, anh chỉ quan tâm dường như Lộ Thiếu Hành cố tình đến đây để thêm mắm thêm muối nên lại càng nóng mặt.

Vì bên bàn rất nào nhiệt nên Kỉ Niệm Hi cho rằng có lẽ mình đến đó xem một chút cũng không sao, vì dù sao Hàn Mạn cũng đã đi chỗ khác.

Tất cả mọi người đều dừng lại, có thể thấy rõ hành động này hoàn toàn không được thoải mái. Ý kiến mới được đưa ra khiến người ta quên mất lời mời rượu của Kỉ Thành Minh, đồng thời cũng muốn xem Kỉ Y Đình có thật sự là ngàn chén không say như lời đồn.

Đàn ông cũng rất hay gây thù chuốc oán.

Kỉ Niệm Hi không để ý mà mở miệng:

– Hai vị tổng giám đốc Kỉ biết đâu ba trăm năm trước là người một nhà, sao phải trong nhà đấu đá lẫn nhau.

Nhưng Kỉ Y Đình lại chẳng hề cảm kích:

– Thành Minh đây hẳn xuất thân từ kẻ sĩ, tôi đây chỉ là thảo dân gặp chút may mắn được ngồi chung bàn, sao dám xưng là người nhà.

Nói xong không thèm nể tình mà bỏ đi, để cho những người ở lại tròn mắt ngơ ngác.

Kỉ Thành Minh kín đáo liếc nhìn Kỉ Niệm Hi:

– Ai nói với em người mang họ Kỉ thì nhất định là người của Kỉ gia nào?

Ôi cô đúng là đắc tội với không ít người rồi.

Kỉ Tâm Trừng vẫn nhìn theo bóng dáng không ngừng di chuyển của Kỉ Y Đình, vừa rồi Kỉ Y Đình không hề liếc mắt nhìn cô dù chỉ một lần, không phải điều đó đã chứng minh tất cả rồi sao?

Kỉ Thành Minh thoáng nhìn về phía em gái:

– Về rồi chứ?

Kỉ Tâm Trừng xoa nhẹ môi, trông cô vẫn rất xinh đẹp, nhưng nếu người ta không thèm để ý thì có đẹp hay không cũng có gì là khác nhau?

– Em vào nhà vệ sinh một chút. – Cô tự lấy cớ, kể cả giữ lại cũng chẳng còn gì tốt đẹp.

Đón nhận ánh mắt sắc bén của Kỉ Thành Minh, Kỉ Niệm Hi chủ động đảm nhận trọng trách này:

– Để em đưa cô ấy đi.

Kỉ Niệm Hi thật lòng rất sợ cô ấy sẽ làm những việc ngốc nghếch, kể cả chính bản thân Kỉ Niệm Hi cũng biết rõ, sự xuất hiện của Kỉ Tâm Trừng ngày hôm nay căn bản là không hề quan trọng và chẳng thể ảnh hưởng đến hôn lễ. Nhưng rất khó để Kỉ Tâm Trừng cảm thấy không đau khổ, nhất là khi tất cả mọi người hầu như đều không thể lí giải được suy nghĩ của cô ấy.

Thật may là biểu hiện của Kỉ Tâm Trừng có vẻ bình thường, điều này khiến Kỉ Niệm Hi thở phào nhẹ nhõm. Cô chỉ sợ bỗng nhiên Kỉ Tâm Trừng không thể khống chế được, điều đó sẽ ảnh hưởng không tốt đến tương lai của cô.

Những suy nghĩ này của mình khiến Kỉ Niệm Hi không khỏi nhíu mày, hóa ra trong mắt cô, thể diện cũng thật quan trọng.

– Em không sao đâu. – Bước ra khỏi WC, Kỉ Tâm Trừng chủ động nói, cô nhận ra sự quan tâm của đối phương đối với mình.

Kỉ Niệm Hi xoa đầu Kỉ Tâm Trừng:

– Không sao là tốt rồi.

Cô không thể an ủi cô ấy, còn biết nói gì đây? Anh ta không để mắt tới em là vì anh ta không tinh mắt? Những lời nói dối này chỉ có thể dùng để tự lừa gạt bản thân mà thôi, hơn thế nói ra, có khi đến chính cô cũng phải chết lặng.

Rõ ràng cô chẳng hề nói gì hết.

Nhưng đôi mắt của Kỉ Tâm Trừng vẫn sưng đỏ, không giấu được ai.

Bước chân của Kỉ Tâm Trừng cũng ngày một chậm hơn.

Cô ấy vẫn không muốn đi về, dù biết rằng bản thân sẽ chỉ có thể nhận được một kết quả đau lòng.

Kỉ Niệm Hi cảm thấy hơi đau đầu.

Kỉ Thành Minh nhìn thấy hai cô đi tới, nhẹ nhàng nói:

– Đám người kia chẳng ai ra hồn.

Những người đó gặp vài câu nói của Kỉ Y Đình đã vội bãi binh, đúng là chẳng ra sao, nếu Kỉ Thành Minh đích thân ra tay chắc chắn sẽ khiến Kỉ Y Đình chết rất khó coi.

– Anh à, chúng ta về nhà thôi. – Khi nói những lời này, khóe miệng Kỉ Tâm Trừng run run.

Nhưng cũng không có gì đáng sợ nên Kỉ Niệm Hi vẫn im lặng.

Nhưng để đạt được mục đích thì muốn nói sao chẳng được?

Kỷ Niệm Hi định ra về cùng với Kỷ Thành Minh, nhưng lại bị Hàn Mạn gọi lại. Tại hội trường hôn lễ ngày hôm đó cần rất nhiều người giúp đỡ vì hôn lễ của Kỷ Y Đình khá đặc thù, anh không có người nhà, không có họ hàng thân thích nên việc đón tiếp quan khách tham dự đều do các nhân viên lo liệu. Những người Kỷ Y Đình có thể tin tưởng lại rất ít, nên chỉ có Hàn Mạn ở đây. Hiện tại Hàn Mạn cũng rất đau đầu, nay vớ được Kỷ Niệm Hi, sao có thể để cô trốn thoát.

Kỉ Niệm Hi hơi lo lắng cho Kỷ Trừng Tâm, nhưng khi quan sát thái độ của Kỷ Thành Minh đối với cô ấy, thôi quên đi, cứ để người ta tự đi mà chăm sóc cho em gái mình thì hơn.

Kỷ Y Đình cũng chẳng phải thần thánh, bị uống nhiều như vậy, hẳn không thể không sao. Nhưng anh ta vẫn không quên duy trì phong thái thần thánh của mình trước mặt mọi người, điểm này khá giống một vài người nào đó nhỉ.

Hàn Mạn phải ở lại để lo việc trước sau, vì vậy bộ dạng lúc này của Kỷ Y Đình lại không may mắn để Kỷ Niệm Hi thấy được. Cô hơi tò mò, vì sao hôm nay cô dâu mới lại chẳng hề quan tâm, cứ mặc kệ cho Kỷ Y Đình như thế này, không hề tới chăm sóc như một người vợ đảm đang.

Các vị trưởng bối của Tô gia rời khỏi, hơn thế hoàn toàn bỏ mặc hậu sự của buổi lễ.

Kỷ Niệm Hi không dám đỡ Kỷ Y Đình, vì đó người đó nên là vị tân nương xinh đẹp của Kỷ Y Đình ở bên cạnh anh, vì nếu để truyền đến tai người ngoài sẽ không hay lắm. Kỉ Niệm Hi nhìn theo bóng dáng của T