
sẽ không nói tùy tiện, trong lòng đột nhiên sợ hãi
Giờ đây, trong đầu Tâm Di đầy hỗn loạn, hiện tại nàng chỉ có thể chắc chắn là mình đúng, nhưng muốn nàng nói ra thì không thể, Tâm Di ra sức lắc đầu, “ta koh biết, chính là cảm giác này, ta cảm thấy hắn không bình thường, khống bình thường chính ở các hành vi”
“ngạch phu, cách cách không nói bừa, ta nhớ nguyên tiêu hôm đó, chúng ta thấy hăn…” Nhị Hổ nói 1 nửa, Tâm Di hướng hắn lắc đầu
Nạp Lân Đức Duật nghe đến đây, vì thế truy vấn: “nói tiếp, hắn thế nào?”
“thấy hắn khuân vác 1 ít vật phẩm, dường như giống tang vật” Tâm Di nói bâng quơ, “có thể là ta lo lắng nhiều, tốt lắm, dừng suy nghĩ nữa, về thôi!”
Nạp Lân Đức Duật cũng không hỏi lại, đưa Tâm Di về cung, bản thân thì về nhà, lời nói của Tâm Di cứ như bóng ma trong đầu Nạp Lân Đức Duật
Khiếu Tuyền trở lại tổng đà, gặp ánh mắt đầy ngóng đợi của mọi người, hắn áy náy không mởi lời được
Lã Tứ Nương thầm thở dài: “bỏ lỡ cơ hội tốt”
Trầm mặc lâu, Khiếu Tuyền mở miệng: “là ta sai, ta không xứng làm tổng đà của các ngươi, các ngươi tuyển người tài khác đi!”
“luận tư chất, võ công, năng lực không ai hơn được ngươi” Tần Phong tuy là không nghĩ được nhiều nhưng cũng hiểu được lý lẽ
Lã Tứ Nương cũng nói: “Vu đại ca trạch tâm nhân hậu, không hạ thủ được cũng là do có tình cảm, nếu không hạ thủ được Nạp Lân Đức Duật, có hay không đối phó Tâm Di cách cách?”
“Ân, trên đường về ta đã nghĩ, chúng ta như vậy…” Khiếu Tuyền cũng không dám vì tư tình mà hủy đi đại sự
2 ngày sau trong hoàng cung, Nạp Lân Đức Duật vội vàng đi nhanh, hôm nay hắn không có việc gì, hẹn Tâm Di đến nhà chơi, đợi đến chính ngọ cũng không thấy người, chính là lo lắng, trong cung truyền tin hắn tiến cung diện thánh, hắn liền cảm thấy không ổn, dọc đường miên man suy nghĩ. Tới Dưỡng Tâm điện, sắc mặt mọi người phi thường bất an, Khang Hy xanh mặt,
Dận Chân cau mày, Tiểu Cúc đứng không ngừng vò khăn, cả Lý Đức Toàn cũng 1 mảnh lo âu
“khấu kiến…”
“miễn, miễn” Khang Hy koh đợi hắn nói xong, liền phất tay, từ trên thư án lấy ra 1 phong thư đưa cho hắn: “nhìn xem!”
Nạp Lân Đức Duật tiếp nhận tín quét 1 lần, trong lòng kinh hoàng, vội hỏi: “hoàng thượng, Tâm Di thế nào lại bị bắt?”
Khang Hy kêu Tiểu Cúc: “ngươi kể lại lần nữa”
“vâng, sự tình là vậy: nô tì cùng cách cách trên đường đến nhà ngạch phu, nửa đường bị người ta đánh hôn mê, nô tỳ bị ném tới ngoại ô phía tây kinh thành, tỉnh lại thấy trong tay có phong thư…” Tiểu Cúc vắn tắt 1 lần, “hoàng thượng, cách cách bị người ta bắt đi, là nô tì có tội” Tiểu Cúc 2 mắt đẫm lệ
“bọn chúng đến ngươi cũng không phòng được” Khang Hy nói
“đúng, cho dù thoát lần này, bọn họ vẫn nghĩ biện pháp khác để bắt người” Nạp Lan Đức Duật không phải lần đầu tiếp xúc Thiên Địa hội
“các ngươi nói làm sao bây giờ?”
“theo nhi thần, bọn chúng muốn đưa thích khách kia về, tạm thời sẽ không thương tổn cách cách”
“Nạp Lan Đức Duật, thích khách kia rốt cục là ai?” Khang Hy đem cách cách giao cho Nạp Lan Đức Duật sau thì không hỏi nữa, bởi chỉ chăm nhìn Nạp Lan Đức Duật vs Tâm Di, nay mới nghĩ tới
“hồi hoàng thượng, hắn thủy chung không chịu nói, tuy vậy, bọn họ tìm cách bắt Tâm Di, xem ra thích khách có thân phận cao trong hội Thiên Địa”
“cách ngươi tìm cách, phải đem Tâm Di bình an trở về” Khang Hy ra lệnh
“Nạp Lan Đức Duật nghe lời này vội bẩm báo: “hoàng thượng, thích khách kia, đã chết” nói nhảm, hắn thường xuyên bị điểm huyệt như vậy, không chết mới lạ!
“đã chết! thế lấy gì để đổi cách cách?” Dận Chân hỏi
“vương gia, cái này đơn giản, tìm 1 tử tù giống hắn, lấy đào thay mận, sau đó đem đi đổ, tạm thời không thể phát hiện” Nạp Lan Đức Duật 1 chút cũng không lo lắng
“đầu tiên là ám sát sau là bắt cóc, 2 lần, hướng bọn họ hảo hảo tính” Khang Hy não
“2 năm không gặp Khiếu Tuyền, thật là tiếc nuối, lần này nhất định phải cùng hắn so cao thấp” Nạp Lan Đức Duật tự phụ, đối vs Khiếu Tuyền danh đã nghe từ lâu, đương nhiên muốn đối mặt so cao thấp. nhắc đến hắn, Nạp Lan Đức Duật nhớ tới lời nói của Tâm Di, 1 thời sắc mặt trắng bệch, môi run run: “chẳng lẽ huynh ấy…”
Lúc này, dận Chân đưa ra chủ ý: “tiểu Cúc bị ném ở ngoại ô phía tây, cách cách không biết bị giấu ở đâu, hoàng a mã, dù sao cũng còn 3 ngày, nhi thần nghĩ vừa chuẩn bị người vừa đi tìm cách cách cùng lúc” Dận Chân đề nghị căn bản là lãng phí nhân lực, cho dù đem đồ giấu trong nhà còn chưa chắc tìm được huống chi kinh thành rộng lớn như vậy, giấu 1 người sao có thể dễ dàng tìm được?
Nếu muốn tìm, vậy tìm đi, bọn họ không phải dân chúng bình thường, Nạp Lan Đức Duật cùng Nạp Lan Hoành điều động binh mã truy lùng toàn thành, các cửa kiểm soat, người qua lại đều bị kiểm tra không bỏ sót ai
Bên trong khách điếm, quan binh kiểm tra từng phòng
“quan gia, chúng ta nơi này đều an phận thủ thường a, không có người của Thiên Địa hội a” chưởng quầy lo lắng
“bọn chúng trên mặt có khắc chữ sao?”
“đây là hiếu kính các ngài, cầm uống tra” chưởng quầy lén lút nhét bạc
“ta nói thẳng cho ngươi biết, bình thường là cho qua, cho có lệ vs bên trên, nhưng là này là